“Tông chủ đời trước từng nói với ta, Thái Vi Viên mời Đao Quân làm khách

khanh hộ pháp của tông ta, không thể không có lễ! Thái Vi Viên bây giờ đang

túng quẫn, chỉ có thể lấy thứ này thay thế, kính xin Đao Quân vui lòng nhận

cho.”

La Hán Tông vừa nói chuyện vừa giơ tay lên, vị trí bảo tọa của tông chủ lại có

từng tia tia linh quang ngưng tụ.

‘Tam Đế thần nhãn’ trên không trung cũng bắn ra một chùm sáng màu vàng

óng, tụ hợp với từng tia linh quang kia.

Sở Vân Vân thấy thế thì nhướng mày liễu: “Chân phù Đạo chủng!”

Đây là hạt nhân của thuật sư, là trụ cột của pháp thuật.

“Đúng vậy, đây là Chân phù Đạo chủng của tổ sư đời trước. Khi còn sống hắn

đã lên cấp Siêu Phẩm đỉnh phong, vì vậy Đạo chủng này có năng lực tiếp cận

với vĩnh hằng bất diệt.”

La Hán Tông lại bắt một ấn quyết, làm cho những linh quang này hội này thành

một đoàn, sau đó hòa vào trong viên bảo thạch không màu trên nhẫn.

“Cái Pháp Giới này vốn là khí phôi còn thừa lại khi tế luyện ‘Vạn Pháp nguyên

giới’, dùng để cố hóa Chân phù Đạo chủng của tông chủ đời trước là rất thích

hợp. Ngày xưa, ‘Vạn Pháp nguyên giới’ vốn là kết hợp với Chân phù Đạo

chủng của 13 vị tổ sư để luyện thành.”

“Sau này Đao Quân chỉ cần cung cấp chân nguyên cho nó, hoặc là cung cấp linh

thạch cho nó, liền có thể sử dụng 13 loại trong 52 pháp Thiên Cương của Thái

Vi Viên, cùng với tất cả pháp thuật dưới nhất phẩm. Ngoài ra, còn có thể thuấn

phát (ko cần niệm chú hay tụ lực) tất cả thuật Địa Sát tam phẩm và một bộ phận

pháp thuật nhị phẩm ở bên trong.”

Sở Hi Thanh nghe vậy thì hai mắt sáng ngời.

Thứ này còn mạnh hơn ‘Ngoại Pháp thần đồng’ mà hắn đang dùng nhiều.

Tuy rằng Sở Hi Thanh không có nhiều cơ hội sử dụng pháp thuật, nhưng thỉnh

thoảng nó cũng có thể tạo tác dụng lớn.

Sau khi tế luyện xong, bảo thạch trên nhẫn cũng biến thành màu tím, giống hệt

với ‘Vạn Pháp nguyên giới’, chỉ là màu tím của nó càng thuần túy hơn.

Còn về phần 36 pháp Thiên Cương lại có 52 loại… đây là thường thức.

Ban đầu đúng là chỉ có 36 pháp Thiên Cương, sau đó số lượng càng ngày càng

nhiều. Thái Vi Viên diệt vong hai vạn năm, số lượng pháp Thiên Cương đã vượt

qua sáu mươi loại.

Trong hai vạn năm này, cũng có rất nhiều thiên tài pháp thuật, có thành tựu phi

phàm trên con đường này.

La Hán Tông đưa nhẫn đến trước người Sở Hi Thanh, sau đó liền dạo bước đi

đến tòa bảo tọa tông chủ đang trông không kia.

Tiếp theo hắn phải khống chế toàn bộ Thái Vi sơn, mở trận pháp phong ấn.

Sở Hi Thanh thì lại thưởng thức chiếc nhẫn trong tay.

Hắn bỗng nhiên có ý nghĩ, liền liếc mắt nhìn ra ngoài điện.

Chẳng biết từ bao giờ, Sở Vân Vân đã đi ra ngoài Thái Hạo điện, ngẩng đầu

nhìn không gian Thái Vi Viên.

Sở Hi Thanh nhướng mày lên, đeo chiếc nhẫn mà hắn đặt tên là ‘Ngoại Pháp

thần giới’ lên ngón tay cái, sau đó ngự không mà lên, bay đến sau lưng Sở Vân

Vân.

“Vân Vân, ngươi đang suy nghĩ gì?” Sở Hi Thanh tò mò hỏi: “Ta cảm nhận

được sát khí trên người ngươi rất nặng.”

Sở Vân Vân nghiêng đầu qua, đôi mắt màu xanh lam lại lộ ra ánh sáng lộng lẫy

và sắc bén như đao: “Ma Lưu Đao Vương – Trang Nghiêm vẫn chưa hiện thân,

chắc hẳn đã chạy ra khỏi Thái Vi Viên rồi.”

Sở Hi Thanh nghe vậy thì bừng tỉnh: “Thân phận của ngươi đã bại lộ.”

Nếu Trang Nghiêm đã đào tẩu, như vậy tất cả người trong thiên hạ đều phải

biết.

…Kiến Nguyên đế, An Bắc đại tướng quân Tần Thắng, Thiết Sơn quận chúa

Tần Tịch Nhan, Phiêu Kỵ đại tướng quân Vũ Văn Bá, đương nhiên còn có Thiết

Kích Vô Địch – Tần Phụng Tiên.

Sở Hi Thanh chắp tay sau lưng, cũng đưa mắt nhìn về phía bắc: “Như vậy ngươi

chuẩn bị ra tay từ nơi nào?”

Nếu ‘Hoành tuyệt vạn cổ, Quân đốc mắt xanh’ tái hiện nhân thế, tự nhiên sẽ

mang đến một trận gió tanh mưa máu!

Hắn và Sở Vân Vân bây giờ cũng có lực lượng để thanh toán tất cả những thứ

này.

“Bắt đầu từ biên quân phía đông bắc đi!”

Sở Vân Vân hiển nhiên là đã có suy tính từ trước, ánh mắt của nàng càng ngày

càng ác liệt: “Trời cho không lấy chính là tội! Không thể để tên hôn quân kia

chà đạp và lãng phí bộ hạ cũ của ta được.”

Hơn 300 vạn biên quân kia, nàng nhất định phải nắm giữ trong tay, cầm nhánh

quân này để nhìn thiên hạ!

Phong Tam và Kiếm Tàng Phong ở phía sau nghe đến đây, thì không khỏi nhìn

nhau một chút.

Bọn họ đều có linh cảm, một trận sóng to gió lớn sắp sửa xuất hiện ở bắc địa.

Nhưng một cái chớp mắt tiếp theo, hai người lại sinh sôi ý hưng phần và chờ

mong.



Cùng lúc đó, tại Thiên Vân sơn trên ‘Thiết Bích sơn mạch’.

Thiết Kích Vô Địch – Tần Phụng Tiên tự lấy danh hào ‘Thiên Vân Sơn cư sĩ’,

nhưng có rất ít người biết, vị trí của hắn ở Thiên Vân sơn là không cố định, sẽ

biến hóa theo tình hình.

Thiết Bích sơn mạch kéo dài chín vạn dặm, nơi rộng nhất đạt đến ba vạn dặm,

tổng cộng hơn 20 vạn ngọn núi, nơi nào không thể làm ‘Thiên Vân sơn’?

Lần trước hắn giả danh Thiên Dực Thần Đao – Tiêu Long Đồ, liên thủ với Thư

Hoài Thạch tấn công Vạn Ma quật.

Sau chiến đấu thì lo lắng Vô Tướng thần tông tính sổ, cho nên đã di chuyển lần

nữa. 

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play