Kế Tiễn Tiễn bình tĩnh nhìn thanh niên mặc áo cá chuồn đỏ rực ở phía trước, hai

mắt lạnh lùng như đao.

Người trước mắt này, chính là sư huynh của nàng, Đô chỉ huy sứ Thiên nha

Cẩm y vệ, Hoàng Lôi Thiên Kiếm - Tiếu Hồng Trần, hạng 37 Thiên Bảng!

Người này vốn xếp hạng 99 Thiên Bảng.

Mấy tháng trước Tiếu Hồng Trần đã tăng lên nhất phẩm hạ, xếp hạng cũng tăng

lên, trở thành đại cao thủ đứng hàng đầu thiên hạ.

Tiếu Hồng Trần như hình với bóng, hắn lấy Nam Minh ly hỏa làm phụ, lấy Trừ

Tà thần lôi làm chủ, trộn lẫn Phá Toái và Thần Phong chi pháp, dùng 77 kiếm,

phá tan phòng ngự của Kế Tiễn Tiễn.

Làm cho vai của Kế Tiễn Tiễn trúng một kiếm, toàn thân bay ra hơn ba mươi

trượng.

Sau đó lại trượt thêm mấy trượng ở trên mặt đất rồi mới dừng lại.

Lúc này, Tần Tịch Nhan cũng bị đánh bay về phía bên này.

Nàng không có vết thương, nhưng miệng mũi lại tuôn ra một lượng lớn máu

tươi, bên trong còn có cả mảnh vỡ nội tạng.

Tần Tịch Nhan vẫn cố gắng đứng vững, nhìn về phía trước với ánh mắt âm

lãnh.

Ngoại trừ Tần Thắng ra, đối thủ của nàng còn có hai người khác.

Đại nội Ngự mã giám chưởng ấn Bộ Siêu Vũ, hạng 58 Thiên Bảng!

Tân nhậm đại nội Trực điện giám chưởng ấn Chu Minh Nguyệt, hạng 88 Thiên

Bảng!

“Tạp chủng!”

Tần Tịch Nhan tức giận đến muốn phát rồ, lại âm thầm chửi bới Sở Hi Thanh và

Kế Tiễn Tiễn.

Nàng gần như cắn nát răng bạc trong miệng.

Chính là hai người này, một trước một sau hại nàng, khiến cho nàng rơi vào

tuyệt cảnh!

Sau khi đánh Kế Tiễn Tiễn bị thương, Tiếu Hồng Trần tạm thời dừng tay, ánh

mắt ảm đạm lại âm trầm nhìn Kế Tiễn Tiễn.

“Ngươi là Quý Thiên Thiên, Quý sư muội!”

Giọng nói của hắn kiên định không thể nghi ngờ.

Trên gương mặt tuấn tú của Tiếu Hồng Trần hiện ra vẻ đau khổ: “Vì sao chứ?”

“Vì sao?”

Kế Tiễn Tiễn đã đứng lên, nàng dùng Độc Tôn đao ý và Cửu Luyện Cực

Nguyên Tử Kim Thân của bản thân để gắng gượng chống đỡ mưa tên trên

không trung.

May mà Tần Tịch Nhan cũng ở gần, Nhai Tí đao ý của nàng vẫn luôn phản xạ

mũi tên, không chỉ bảo vệ bản thân, mà còn khiến cho đám cung thủ phía trên tử

thương liên tục.

Vị này chia sẻ hơn nửa áp lực với Kế Tiễn Tiễn.

Kế Tiễn Tiễn hai tay cầm đao, ánh mắt đỏ thẫm, tràn đầy thù hận mà nhìn nhau

với Tiếu Hồng Trần: “Cẩu hoàng đế giết chết toàn tộc ta, mười lăm mũi tên này

hôm nay, chỉ là tiễn lãi thôi.”

Nàng lại cười tự giễu: “Nhìn vẻ mặt của sư huynh, có vẻ như đã biết từ trước?

Ta thật đáng cười, lại hiệu lực cho kẻ thù của mình, làm chó săn gần mười

năm.”

Nếu như không đi theo Sở Hi Thanh, nàng bây giờ vẫn là chó săn của triều

đình!

Ánh mắt Tiếu Hồng Trần càng âm trầm hơn, hắn nhìn mặt Thần tâm Chiếu Thế

ở sau lưng Kế Tiễn Tiễn.

Sắc mặt của hắn phức tạp, ngậm lấy vẻ không cam lòng: “Là Sở Hi Thanh bảo

ngươi vào hoàng cung ám sát thiên tử? Vì sao phải ruồng bỏ thái sư?”

Phong ấn trong tâm linh của Kế Tiễn Tiễn đến từ một thuật sư nhất phẩm, lại có

lực lượng của thái sư củng cố.

Theo lý thuyết, trước khi Kế Tiễn Tiễn tiếp xúc với Thần Tâm Chiếu Thế, tuyệt

đối không thể nhớ lại.

Dù là nàng có bước vào nhất phẩm, thì cũng không thể nhớ lại, như vậy vì sao

nàng lại làm như thế?

Tiếu Hồng Trần rất khó hiểu, nhưng lại không thể hỏi như vậy.

Nơi này có hàng trăm cặp mắt đang nhìn, có rất nhiều cận thần của thiên tử.

Tiếu Hồng Trần hắn cũng là người biết chuyện, lại thay thái sư và Quý Thiên

Thiên ẩn giấu chuyện này, tuyệt đối không thể bởi vậy mà bị thiên tử nghi kỵ.

Nhưng Tiếu Hồng Trần có thể xác định, trước khi đạt được Thần tâm Chiếu

Thế, Quý Thiên Thiên cũng đã thay đổi.

Nữ nhân này đã ruồng bỏ triều đình, ruồng bỏ hắn từ trước rồi.

“Không quan hệ với chủ thượng.”

Khóe môi Kế Tiễn Tiễn vểnh lên, ý cười sáng ngời lại sạch sẽ: “Ta chỉ muốn

đập nát đạo gông xiềng cuối cùng trong lòng mình thôi! Tên cẩu hoàng đế kia

làm loạn kỷ cương, ngu dốt vô đạo, tàn sát trung lương, vậy mà cũng tính là

minh quân? Ta hiệu lực ở Cẩm y vệ mười năm, nhìn quen cảnh quan viên địa

phương ngồi không ăn bám, lấy quyền mưu tư, tham ô thành phong trào.”

“Thần Châu này nhìn như an bình, những rất nhiều nơi bách tính đã khốn khổ

không chịu nổi, đã sắp không sống nổi. Tất cả những chuyện này, hoàn toàn

khác với những gì sư tôn dạy ta.”

“Còn cả sư huynh ngươi cũng để ta rất thất vọng, lam dụng chức quyền, cấu kết

tà ma ngoại đạo, bè lũ xu nịnh. Trước kia ta chỉ có thể cố nén, đao ý không đủ

thuần túy, vẫn không thể tăng lên.”

“Nhưng mà bây giờ, ta gặp được chủ thượng, hắn mới là người ta nên đi theo,

chủ thượng cũng nhất định có thể chỉnh đốn thiên hạ này.”

“Ta muốn đi theo hắn, ta cần đao trong tay mình càng mạnh hơn. Nhưng ta ngàn

vạn lần cũng không ngờ được, hành trình lần này lại có có thu hoạch như

vậy…”

Tốc độ nói chuyện của nàng rất chậm, cố gắng kéo dài thời gian.

Kế Tiễn Tiễn đang ra sức trục xuất kiếm ý trong cơ thể, khôi phục thương thế và

sức lực của mình.

Trái tim của Tiếu Hồng Trần lại đau đớn đến vặn vẹo.

Hắn nghĩ đến rất nhiều chuyện hồi bé, lại nghĩ đến lần đầu tiên gặp mặt Quý

Thiên Thiên vào mười sáu năm trước, nghĩ đến những chuyện của hai sư huynh

muội bọn họ trong mười sáu năm nay.

Vô số hình ảnh lướt qua đầu óc của hắn.

Ánh mắt của Tiếu Hồng Trần lại từ từ trở nên kiên định và lạnh lùng.

Sư muội của hắn, quả thực là không thể quay đầu nữa rồi. 

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play