Nội tâm Tần Tịch Nhan dậy sóng, nhấc lên từng cơn sóng thần.

Tần Sở tốt, nhật thăng Tây Sơn… Sao nàng có thể chưa nghe nói đến lời sấm

này chứ?

Kiến Nguyên đế an táng tỷ tỷ của nàng và Sở Tranh ở Tây Sơn, không phải vì

lời sấm này sao?

Dựa theo Kiến Nguyên đế hiểu, nhật thăng Tây Sơn này chỉ có thể ứng ở trên

người thiên tử Đại Ninh là hắn.

Bây giờ lại có người nói cho nàng biết, quận Tú Thủy cũng có một tòa Tây

Sơn?

Còn nữa, cao nhân pháp thuật kia là ai? Là Tinh Thần Đại Pháp Sư - La Hán

Tông kia?

“Ngươi kia nói ta có thể quật khởi nhanh như vậy, là mượn long vận của Tây

Sơn. Mà bây giờ, thứ ta thiếu chính là Tần trong Tần Sở tốt.”

Sở Hi Thanh nói tiếp, trên mặt lại ngậm lấy ý cười khổ: “Ta vốn không tin, lời

này quả thực là hoang đường. Nhưng mà từ đầu năm nay, Thiết Kỳ Bang chỉ

dùng mấy tháng ngắn ngủi để bao phủ hai châu, thậm chí còn có vô số cao thủ

võ lâm chạy đến hiệu lực.”

“Sư muội có thể tưởng tượng, Thiết Kỳ Bang nho nhỏ lại có mười mấy cao thủ

Địa Bảng? Bây giờ võ tu tứ phẩm đã có gần 60 người, hơn nữa còn có bóng

dáng của rất nhiều thế lực trong thiên hạ.”

Tần Tịch Nhan suýt nữa bật thốt lên.

Đám người này đâu phải hiệu lực cho ngươi? Bọn họ rõ ràng là muốn mạng của

ngươi.

Nhưng lời chưa ra khỏi miệng, Tần Tịch Nhan đã yên lặng.

Nàng nghĩ thầm, đám người kia thật sự mang ác ý với Sở Hi Thanh như nàng

nghĩ sao?

Dựa theo tình báo, đám hộ pháp kia của Thiết Kỳ Bang đều rất ra sức, chăm chỉ

cần cù làm việc.

Tim Tần Tịch Nhan đập thình thịch, nàng bỗng nhiên hiểu ra, lời nói thông gia

trong Thiết Sơn Tần thị, rất có thể là liên quan đến việc này.

Tiếp theo, việc này quá nửa là đã bị Kiến Nguyên đế biết được.

Gần đây triều đình chèn ép nàng, quá nửa cũng là vì lý do này.

Sở Hi Thanh thì lại chắp tay sau lưng, nói tiếp: “Dù là mấy thần tông đại pháp

như Vô Thượng huyền tông và Đô Thiên thần cung đều có thái độ rất không

bình thường với ta, bọn họ khá là thân mật, thậm chí còn ra sức giúp ta lấy được

lá cờ Nghịch Thần Kỳ, điều này cũng làm cho ta được yêu mà sợ. Bọn họ đến

cùng là nghĩ thế nào?”

Vẻ mặt Tần Tịch Nhan kinh hoàng, lùi ra sau một bước.

Lẽ nào những thế lực kia đều có ý tưởng phù long?

Còn cả lá cờ Nghịch Thần Kỳ nữa, là những thần tông đại phái kia lấy cho Sở

Hi Thanh sao?

Từ tình báo nàng nhận được, quả thực là rất có thể.

Có phải bọn họ xem trọng Sở Hi Thanh rồi không? Có ý lấy lòng hắn?

“Đau đầu!” Sở Hi Thanh hít một hơi, ánh mắt mờ mịt nhìn về phía thành Vọng

An: “Dù là vậy, ta vẫn cảm thấy rất hoang đường. Tâm ý của ta ở võ đạo, không

hề có hứng thú với quyền thế phàm tục, mãi đến tận sau khi rời khỏi mộ Cơ

Dương, ta cảm thấy có lẽ thế gian này thật sự có thiên mệnh…”

Trong khoảnh khắc này, mười hai đạo linh khí vàng óng đột nhiên xuất hiện và

quấn quanh người Sở Hi Thanh.

Những long khí này dường như là Ứng Long chân chính, khí thế cực kỳ bá đạo

và uy nghiêm hùng vĩ.

Chúng nó thậm chí còn rít gào, tiếng rồng ngâm vang vọng mấy dặm quanh đây.

Tần Tịch Nhan lại lui về sau một bước, vô cùng giật mình mà nhìn mười hai

đạo long khí quanh thân Sở Hi Thanh.

“Đây là…? Cửu Long Thần Thiên Thủ của thiên tử Đại Ninh?”

Nhưng mà tại sao Sở Hi Thanh lại tu luyện được Cửu Long Thần Thiên Thủ?

Hắn lấy long khí từ đâu?

Hơn nữa, hắn cũng có mười hai đạo long khí giống như Kiến Nguyên đế.

“Đây là Thập Nhị Đô Thiên Huyền Hoàng long ngự của Huyền Hoàng thủy đế

ngày xưa, bản chất như nhau, nhưng căn cơ lại khác biệt.”

Sở Hi Thanh liếc mắt nhìn qua: “Sở dĩ cho ngươi xem thứ này, là muốn nhắc

nhở ngươi phải cẩn thận khi vào kinh. Những ngày gần đây, có người muốn

thúc đẩy thông gia giữa ngươi và ta, mà Kiến Nguyên đế lại là một người đa

nghi quyết đoán.”

“Đặc biệt là những năm gần đây, tên cẩu hoàng đế này càng ngày càng đa nghi

nham hiểm, hắn gọi ngươi vào kinh, có lẽ là không có ý tốt, đề phòng là tuyệt

đối không có chỗ xấu.”

Vẻ mặt Tần Tịch Nhan sững sờ, lập tức nghĩ đến đám chó săn của triều đình ở

sau lưng mình.

Sắc mặt của nàng đại biến, chợt tái nhợt như tờ giấy.

Khoảnh khắc này, Tần Tịch Nhan suýt nữa thì buột miệng mắng to.

Nàng hoài nghi thiếu niên trước mặt này là cố ý, cố ý để đám người kia nhìn

thấy cảnh này!

Nhưng Tần Tịch Nhan lại nghĩ, Sở Hi Thanh cần gì làm như vậy? Cái này sẽ để

triều đình kiêng kỵ hắn hơn, đề phòng hắn hơn.

Vì tính toán Tần Tịch Nhan nàng, Sở Hi Thanh phải trả giá đắt như vậy sao?

Cùng lúc đó, cũng có một ít người ở ngoài mười dặm nhìn thấy cảnh này.

Bọn họ mặc trang phục Cẩm y vệ, hoặc là trang phục đại nội Trực điện giám,

nhưng mà lúc này, tất cả bọn họ đều nhìn chằm chằm vào cảnh tượng này với vẻ

mặt trắng bệch, không có kẻ nào là ngoại lệ.

“Làm sao có thể?”

“Đó là… Thập Nhị Long Thần Thiên Thủ?”

“Không đúng, không giống, đây mới là Ứng Long!”

“Vấn đề là người này lấy long khí từ đâu để tu luyện bí pháp Hoàng Đạo mạnh

mẽ như vậy?”

“Đây không phải là võ đạo của Đế Vương sao? Chỉ có đương kim thiên tử mới

có thể tu luyện?”

Giọng nói của những người này đều kinh hoàng, sau đó đều không hẹn mà cùng

gửi tin phù trong tay, dùng tốc độ nhanh nhất để liên lạc với cấp trên của mình.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play