Lúc này, tất cả mọi người đều bị hành động của Nhật Già La làm cho kinh ngạc

đến ngây người, toàn bộ hang động đều yên lặng như tờ.

Không chỉ Chử Kinh Hồng và đám người phía sau hắn mờ mịt, không thể tin

nổi. Mà sáu vị hộ pháp và năm vị đại trưởng lão bên người Sở Hi Thanh cũng

trợn tròn mắt, chỉ cảm thấy không thể tưởng tượng nổi.

Chử Kinh Hồng ngẩn ngơ chốc lát, sau đó liền hô hấp thật sâu, cố gắng áo chế

lửa giận trong lồng ngực: “Nhật Già La, ngươi muốn phản chủ sao? Ta thấy

ngươi muốn chết rồi!”

Vẻ mặt Nhật Già La yên lặng, trong lòng lại tràn đầy cay đắng.

Hắn đã không còn lựa chọn nào khác.

Nhật Già La nghĩ thầm, hôm nay mà không phản, nói không chừng phải chết ở

đây.

Dù may mắn sống sót, tình cảnh tương lai cũng sẽ cực kỳ hiểm ác.

Cộng thêm nhiệm vụ lần này, Nhật Già La đã thất bại ba lần liên tục.

Đây là chuyện người sau lưng hắn không thể tha thứ được.

Trong mắt của người kia, Nhật Già La hắn đã là một tên vô năng, đã mất giá trị

lợi dụng.

Hơn nữa, giữa bọn họ cũng không thể nói là chủ tớ, mà chỉ là người thuê mà

thôi, vì vậy không thể nói là phản chủ được.

Sở Hi Thanh cũng khiếp sợ không thôi.

Hắn cũng không ngờ cuộc chiến này lại bắt đầu bằng phương thức này.

Sau đó, Sở Hi Thanh lại cười khẽ một tiếng: “Vẫn là Nhật tiên sinh biết thời thế,

mạnh hơn đám ngu xuẩn ở đối diện nhiều. Thiết Kỳ Bang ta cầu hiền như khát,

Nhật tiên sinh đồng ý giúp ta, há có đạo lý không thu nhận?”

“Sợ mỗ sẽ cho các hạ làm một trong ‘Thất đại Thần vệ’ dưới trướng, giúp ta tu

hành Chiên Thiên Thất Hộ. Tất cả bổng lộc và đãi ngộ sánh vai với trưởng lão,

chỉ đứng sau phó kỳ chủ. Sau chuyện hôm nay, ngươi có thể tạm trú ở Vô

Tướng thần sơn, giúp ta xử lý sự vụ phương bắc. Hừ hừ! Cân nhắc đến tình hình

tài chính túng quẫn của bang, bổng lộc cứ nợ trước đã.”

Trên mặt Nhật Già La nhất thời hiện ra vẻ mừng rỡ và cảm kích: “Kỳ chủ rộng

lượng, Nhật mỗ vô cùng cảm kích!’

Không phải hắn vui mừng vì Thần vệ gì gì đó kia, mà là vì sắp xếp của Sở Hi

Thanh.

Vị chủ thuê kia của hắn đã là Siêu Phẩm, Nhật Già La há có thể không sợ?

Lúc này, chỉ có ở gần Vô Tướng thần sơn thì Nhật Già La hắn mới có thể đảm

bảo an toàn.

Còn về phần bổng lộc, tuy rằng Nhật Già La cũng rất để ý, nhưng bây giờ đúng

là không phải thời điểm tính toán việc này.

Huống hồ hắn cũng biết tình hình của Thiết Kỳ Bang, thuê quá nhiều cao thủ,

địa bàn không đủ, tiền bạc đúng là rất căng thẳng.

“Cảm kích thì không cần, hi vọng Nhật tiên sinh vào bang thì có thể ra sức cho

bang.”

Sở Hi Thanh đang định vung tay áo, để Nhật Già La lùi lại.

Thì lại nghe thấy giọng nói của Sở Vân Vân vang lên: “Để hắn phối hợp ta, thả

khói đi!”

Khi Sở Vân Vân vừa nói xong, con tiểu Sư Tử ở trên đỉnh đầu của nàng đã bắt

đầu phun sương khói.

nàng vẫn đang nghiên cứu Nghịch Thần Kỳ và cả đạo linh cơ dị thường bên

trong lá cờ.

cho đến giờ phút này, Sở Vân Vân mới quan tâm đến tình hình trước mắt.

Thời Tri Mệnh và Trưởng Tôn Nhược Lam ở cách đó không xa, đều liếc mắt

nhìn về phía nàng.

Lục Loạn Ly cũng nhướng mày lên.

Tình hình trước mắt, dường như không cần thiết phải thả khói?

Sở Vân Vân lại nhìn nam tử đầu trọc kia, con ngươi màu xanh hiện ra vẻ lạnh

lẽo: “Đó là một con Cự linh nhất phẩm! Sức chiến đấu không tầm thường.”

Nghịch Thần Kỳ trong tay đang truyền đến khát vọng mãnh liệt.

Lá cờ này đang khát vọng máu và tinh hồn của kẻ này.

Nghịch Thần Kỳ từng là thần bảo nửa bước Tạo Hóa, nhưng nếu muốn thứ này

khôi phục toàn thịnh, chỉ có thể để nó nuốt chửng lượng lớn máu tươi và

nguyên thần của võ tu hoặc Cự linh, hoặc là giết chóc đám Siêu Phẩm Bán Thần

và thần linh kia.

Đặc biệt là kẻ sau…

Mặc kệ là Cự linh hay là nhân tộc, lực lượng huyết mạch của bọn họ đều bắt

nguồn từ Bán Thần và thần linh.

“Cự linh?”

Sở Hi Thanh ngưng thần nhìn về phía nam tử đầu trọc kia, trong mắt lại hiện ra

vài phần kinh ngạc.

Kẻ chủ mưu đúng là thần thông quảng đại, chẳng những có thể liên hệ với thế

lực ở khắp nơi, mà còn có thể cấu kết với Cự linh?

Sau đó hắn nhắm mắt lại, ngọn lửa hung lệ trong mắt gần như đã hóa thành thực

chất.

“Vì sao? Không thả khói cũng được mà!”

Nơi này cao thủ như mây, lẽ nào tất cả mọi người liên thủ mà còn không giết

được một con Cự linh nhất phẩm?

“Thả khói thì tốt hơn.” Khóe môi Sở Hi Thanh cong lên: “Cột cờ của ta muốn

nuốt hắn!”

Cùng lúc đó, nội tâm Chử Kinh Hồng đã lạnh như băng.

Tình thế trước mắt cực kỳ phiền phức, Nhật Già La phản chiến, khiến cho đám

võ tu phía sau hắn cũng dao động. Trên mặt bọn họ đều lộ ra vẻ do dự, khi song

phương đối kháng thiên quy thì còn giữ lại rất nhiều.

Điều này khiến cho áp lực của Chử Kinh Hồng tăng mạnh.

Mấu chốt là đám nội ứng bên cạnh Sở Hi Thanh cũng mất tự tin.

Nếu như không thể giết chết Sở Hi Thanh, mấy người này sao có thể dễ dàng

phản loạn?

Chử Kinh Hồng đã hận Nhật Già La đến cực hạn.

Hắn suy nghĩ rất nhanh, chỉ chớp mắt đã có hơn ngàn ý nghĩ, nhưng vẫn không

tìm ra phương pháp hóa giải.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play