Hai ngày sau, ở bên ngoài Vân Hải tiên cung, thuật sư Thời Tri Mệnh chật vật

xuyên không mà ra, hiện thân ở dưới đáy biển.

Hắn vẫn mang theo tấm mặt nạ kia, để người ta không thấy vẻ mặt của hắn.

Tuy nhiên, một thân quần áo của hắn đã rách nát như giẻ rách, vài món pháp khí

mới cướp được gần đây cũng đã bị hỏng hóc hết.

Trên người hắn còn có mười mấy vết thương, nhìn qua giống như bị nẻ do lạnh,

với lực lượng của Thời Tri Mệnh mà lại không thể khôi phục.

Thời Tri Mệnh phun ra mấy ngụm máu, đám cá biển và sinh linh ở chung quanh

lập tức chết sạch, sau đó hắn mới bay lên trên, mãi cho đến khi nổi lên mặt

nước.

Sau đó, hắn vừa phun bong bóng, vừa nhìn về phía Vân Hải tiên cung.

Tạp chủng!

Mảnh vỡ Thần Khế thiên bi lại thật sự rơi vào tên tên tiểu tử thối kia.

Tiếc là hắn khổ sở vất vả để đẩy lùi ‘Thanh tịnh chi chủ’, cuối cùng lại để cho

tên tạp chủng này nhặt được chỗ tốt.

Khoảng tầm một khắc sau, Cổ Kiếm điều khiển một chiếc thuyền đến bên cạnh

Thời Tri Mệnh.

“Chủ thượng lại thất bại? Không thể xông vào?”

Cổ Kiếm nhìn vào Thời Tri Mệnh.

Thương thế của vị này không quá nghiêm trọng, nhưng tâm linh của hắn lại bị

đả kích rất mạnh.

“Thất bại.”

Thời Tri Mệnh hít một tiếng, thân hình hắn lóe lên một cái, liền xuất hiện ở trên

thuyền.

Lúc này, ngay cả quần áo của hắn cũng đã khôi phục sạch sẽ và khô ráo.

Tuy nhiên, Thời Tri Mệnh vẫn rất chán nản, hai mắt vô thần.

“Bọn họ đã thay đổi căn cơ của hai sách Giới Luật, đổi thành Tuyệt Thiên chi

đạo, và Hàn Phong chi pháp. Bây giờ ta chỉ có thể đến gần cổng Vân Hải tiên

cung thôi.”

Lúc này, thần sắc hắn hơi động, nhìn về phía Cổ Kiếm ở đối diện: “Các ngươi

đã điều tra rõ ràng chưa? Trong ngàn năm nay, trong thiên hạ có ai am hiểu

Tuyệt Thiên chi pháp?”

“Không có!” Cổ Kiếm liền ôm quyền đáp lại: “Chúng ta đã tìm và đọc qua gần

như tất cả Luận Võ Thiên Cơ, và tất cả Thiên Cơ Võ Phổ trong mấy trăm năm

gần đây. Tổng cộng phát hiện hai mươi bảy người tu luyện một loại pháp môn

Tuyệt Thiên, nhưng tất cả những người này đều không có linh tư ‘Gần Thần’,

kẻ mạnh nhất trong bọn họ cũng chỉ là nhị phẩm thượng.”

“Vậy sao?”

Thời Tri Mệnh khẽ cau mày, vẻ mặt vô cùng khó hiểu.

Ngày ấy, hắn cũng từng thử dòm ngó quá khứ và tương lai của người kia, nhưng

chỉ nhìn thấy một mảnh khói đen.

Một cao thủ linh tư ‘Gần Thần’ như vậy, không thể nào đột nhiên xuất hiện

được.

Nàng nhất định có để lại dấu vết ở trong nhân thế.

Đáng tiếc. . .

Đáng tiếc là lực lượng trên thế gian của hắn có hạn, cũng không có bao nhiêu

tín đồ có thể lợi dụng.

“Các ngươi nghĩ biện pháp tiết lộ tin tức này có Cẩm y vệ và Trực điện giám, để

bọn họ đi thăm dò.”

Thời Tri Mệnh nhếch miệng, vẻ mặt bất đắc dĩ: “Trở về bờ trước đi, ta phải tìm

một chỗ dưỡng thương.”

Thanh Tịnh chi chủ đã biết hắn tồn tại.

Nữ nhân này xưa nay đều rất hẹp hòi, nhất định sẽ tuyên dương chuyện của hắn

cho các thần biết.

Nói không chừng đám kẻ thù kia của hắn còn đang trên đường đi tìm bộ phân

thân này của hắn.

Nhưng vào lúc này, Thời Tri Mệnh lại nhìn thấy một quyển sách trong tay Cổ

Kiếm.

“Thiên Cơ Võ Phổ mới à! Đã truyền đến nơi này rồi à? Cũng đúng, sách này

cũng bán gần một tháng rồi.”

Thời Tri Mệnh tiện tay lật xem, phát hiện danh sách Thanh Vân Tổng Bảng của

Thiên Cơ Võ Phổ cũng tương tự với Luận Võ Thần Cơ, cả hai đều đặt Sở Hi

Thanh ở vị trí đầu bảng, còn đặc biệt viết một bài văn chương về Huyết Nhai

thánh truyền Sở Hi Thanh.

Thời Tri Mệnh phản đối bài văn chương này: “Đám người này thật sự là khinh

thường hắn. Tên kia từng đánh bại nhị phẩm ở trong Vân Hải tiên cung! Thật ra

thì không cần treo tên hắn trên Thanh Vân Tổng Bảng, mà trực tiếp leo lên

Danh Hiệp Bảng mới đúng.”

Cổ Kiếm rất tán thành: “Thiên phú của người này quả thực là trước chưa từng

có, sau cũng không còn ai. Dù là Bá Võ Vương cũng phải trố mắt nhìn theo.”

Hành trình Vân Hải tiên cung này, chỉ một chiêu mà hắn đã bại trong tay Sở Hi

Thanh.

Sau đó, Cổ Kiếm mới bừng tỉnh, không phải mình quá yếu, mà là do Sở Hi

Thanh thực sự quá mạnh.

Tuy nhiên, ngày sau còn dài, hắn có chủ thượng, trước sau gì cũng có thể đuổi

kịp.

Thời Tri Mệnh lại “A” một tiếng, nhìn chằm chằm vào một hàng chữ: “Thần

Ma Đao Quân – Vạn Kiếm Sinh, ba mươi ngày trước đã đánh bại Xích Lôi

Thiên Quân – Lôi Tiêu, đây là Thiên Quân thứ hai thua trong tay hắn, mà lại chỉ

dùng hai đao.”

“Không chỉ như vậy.” Cổ Kiếm ôm quyền nói: “Có người nói, sau đó hắn đã

tiến lên phía đao, đi đến Tinh Tú tiên tông, chắc hẳn là đi khiêu chiến Tử Mi

Thiên Quân – Thủy Như Ca. Hơn nữa ven đường đi, đã đánh bại hơn mười vị

thiếu niên, không người nào có thể đỡ nổi một đao của hắn.”

“Hắn thậm chí còn giao thủ với một cao nhân ở cuối Địa Bảng, cuối cùng bình

yên vô sự. Vì vậy, trên giang hồ đang có lời đồn là, Thần Ma Đao Quân – Vạn

Kiếm Sinh mới là người đứng đầu Thanh Vân Tổng Bảng, ít nhất thì sức chiến

đấu cũng vượt qua Sở Hi Thanh.”

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play