“Vì vậy, Sở Hi Thanh kia mới là Huyết Nhai thánh truyền, hơn nữa Nhai Tí Đao

đã tiểu thành! Các ngươi chẳng những không thể xử lý hắn, mà còn để đám

phản tặc Cực Đông Băng Thành lấy được Vân Hải tiên cung?”

Thành Vọng An, bên trong Chính Hòa điện, Kiến Nguyên đế không chỉ không

giận mà còn cười.

“Cuối cùng, truyền thừa của Thần Ngao Tán Nhân lại rơi vào tay một nữ tử có

quan hệ với Như Mộng sơn trang.”

Lúc này, bên trong tòa đại điện trang nghiêm này.

Đại nội Ty Lễ giám chưởng ấn Trấn Thiên Lai, đại nội Ngự mã giám chưởng ấn

Bộ Siêu Vũ, đại nội Trực điện giám chưởng ấn Tông Thiên Lưu, Trấn thủ sứ

Tam nha Cẩm y vệ Chu Huyết, Chỉ huy sứ Thiên nha Cẩm y vệ Tiếu Hồng

Trần, đại nội phó tổng quản Mục Minh Thu, tất cả đều đang quỳ trước Kiến

Nguyên đế.

Quốc sư Vũ Côn Luân cũng ngồi bên dưới Kiến Nguyên đế, sắc mặt của hắn

nghiêm tụ, tinh thần hơi mất tập trung.

Ánh mắt Kiến Nguyên đế rơi vào trên người Tiếu Hồng Trần.

Tuy rằng người này mặc một thân áo giáp, ăn mặc rất có tinh thần, nhưng sắc

mặt lại hơi tái nhợt.

Cách đây không lâu, Kiến Nguyên đế còn nghe người báo lại, ngay khi Vân Hải

tiên cung kết thúc, thái sư Độc Cô Thủ đã tự tay quất Tiếu Hồng Trần ba mươi

roi ở trước mặt đám thuộc hạ.

Vì vậy cũng không cần trách cứ Tiếu Hồng Trần.

Kết quả tranh đấu Vân Hải tiên cung tuy làm Kiến Nguyên đế rất căm tức.

Nhưng sau khi biết được thần tử đắc lực này rất trung thành, hắn cũng chỉ biết

bực bội.

Trự điện giám và Ngự mã giám đều tay trắng trở về, đúng không? Mạnh như hai

môn Xiển và Chân cũng là vậy mà.

Sức chiến đấu của Nhất Kiếm Khuynh Thành – Vấn Thù Y kinh khủng như vậy,

nhưng lần này cũng không phải người cười cuối cùng.

Huống hồ, đều là nhờ sư muội Quý Thiên Thiên của Tiếu Hồng Trần, thì bọn họ

mới biết tin tức chính xác ở trong Vân Hải tiên cung.

Bằng không thì bọn họ vẫn mơ hồ không rõ.

Vì vậy, chẳng những không thể phạt Tiếu Hồng Trần, trái lại còn phải khen

ngợi.

Vào thời điểm này, trung thành mới là quan trọng nhất.

Kiến Nguyên đế suy tư: “Như vậy cao thủ thần bí kia rốt cuộc là ai? Hắn dùng

võ đạo gì, lại có quan hệ gì với Vô Tướng thần tông?”

Đám người phía trước đều nhíu chặt lông mày, bọn họ đều cúi đầu xuống, quét

mắt nhìn bốn phía một cái, cuối cùng đều yên lặng không nói gì.

Cuối cùng vẫn là Chu Huyết mở miệng: “Bệ hạ, trước mắt có rất ít tình báo liên

quan đến người này. Ta từng tìm hiểu từ Đại Hắc Thiên – Nhật Già La, nhưng

người này chỉ biết có hạn, chỉ biết cao thủ thần bí kia rất có thể ẩn núp trong đội

ngũ của Sở Hi Thanh, nhưng hắn không thể xác định.”

“Còn về phần căn cơ võ đạo của vị cao thủ thần bí này, tất cả những người nhìn

thấy đều đã chết, chúng ta không thể tìm hiểu. Nhưng người này có thể tranh

cướp tiên cung với Vấn Thù Y, chứng tỏ cũng phải là ‘Gần Thần’!”

Kiến Nguyên đế không khỏi nheo mắt lại, song quyền trong tay áo đã siết chặt:

“Vô Tướng thần tông. . .”

Tại hai năm trước, hắn còn tin chắc là Vô Tướng thần tông đã không còn sức

phản kháng.

Sau khi Bá Võ Vương ngã xuống, thần tông nhất phẩm này đã là tốt mã dẻ cùi,

tất sẽ bị hủy bởi ma kiếp!

Nhưng chỉ hai năm sau, tông chủ Lý Trường Sinh một người một kiếm quét

ngang hoàng thành! Huyết Nhai thánh truyền tái hiện nhân thế!

Còn cả cao thủ thần bí có quan hệ với Vô Tướng thần tông này nữa.

“Cẩm y vệ, Trực điện giám, tất cả cần dốc hết sức để điều tra thân phận của

người này! Đây là việc quan trọng nhất của các ngươi!”

Kiến Nguyên đế thản nhiên cầm chén trà lên: “Như vậy Huyết Nhai thánh

truyền Sở Hi Thanh, và Lục Loạn Ly kia nữa, các ngươi chuẩn bị ứng phó thế

nào?”

Lúc này, Trấn Thiên Lai ngẩng đầu lên, lời nói ẩn chứa khuyên răn: “Bệ hạ, Lý

Trường Sinh vô địch phàm thế, ngày trước thái sư đến nhà giao chiến, cũng bị

người này vượt qua nửa trù. Lại đúng là lúc Cực Đông Băng Thành xâm lấn,

chúng ta cần phải cẩn thận.”

Kiến Nguyên đế nghe vậy thì không tỏ ý kiến.

Đạo lý của Trấn Thiên Lai đương nhiên là đúng.

Nhưng hắn không thể ngồi yên nhìn Sở Hi Thanh phát triển.

Lẽ nào để Vô Tướng thần tông có thêm một Huyết Nhai Đao Quân? Một Bá Võ

Vương?

Từ tình hình trước mắt đến xem, thiên tư của người này còn hơn cả Bá Võ

Vương!

Nữ tử tên Lục Loạn Ly kia cũng có lai lịch bí ẩn.

Đó là con gái của Đao Kiếm Như Mộng – Lục Trầm?

Kiến Nguyên đế ngạc nhiên không thôi, hắn thật sự không biết Lục Trầm còn có

một đứa con gái trên đời.

Tiếu Hồng Trần nhìn ra tâm tư của Kiến Nguyên đế: “Hai người Sở Hi Thanh

và Lục Loạn Ly đều xuất thân từ võ quán Chính Dương, theo ta được biết, hai

người này có quan hệ rất sâu, hai năm qua vẫn như hình với bóng, vì vậy đây

thật ra chỉ là một vấn đề.”

“HIện giờ, chúng ta quả thật là không có nhiều biện pháp, một là đặt bẫy đánh

giết, còn phải cố gắng che giấu thân phận, quả thật là khó như lên trời.”

Tiếu Hồng Trần hơi dừng lại, nhìn mọi người chung quanh một chút.

Dù muốn đặt bẫy để vây giết, thì cũng không thể thảo luận ở trước mặt mọi

người.

Những đồng sự này của hắn rất đáng tin sao?

Không hề!

Dù sau này Vô Tướng thần tông bị hủy bởi ma kiếp, vậy bọn họ nhất định sẽ

báo thù cực kỳ tàn khốc.

Thiên tử và triều điều có lẽ có thể chịu đựng, nhưng Tiếu Hồng Trần hắn thì

chưa chắc.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play