Ánh mắt Tông Thần Hỏa từ từ chuyển sang lăng lệ, nhìn tất cả mọi người ở đây:

“Tuy nhiên, quy củ của Huyết Bức sơn chúng ta chính là ăn miếng trả miếng,

lấy máu trả máu, dù là phế vật thì cũng không thể chết vô ích. Bây giờ có ba

chuyện, một là mau chóng điều tra nguyên nhân cái chết của hai người này. Hai

là Huyết Nhai thánh truyền Sở Hi Thanh, Huyết Bức sơn chúng ta nhất định

phải lên kế hoạch, không thể để người này trở thành một Bá Võ Vương khác.”

“Ba là Ma hạch nhất phẩm, ta sẽ xin ‘Ma hạch’ từ hai vị Ma chủ một lần nữa,

sau dó chọn người có năng lực kiệt xuất trong tất cả đại trưởng lão để kế thừa.

Trong vòng một tháng, ai có thể mang ba tế phẩm cấp độ nhị phẩm về cho Ma

chủ, hoặc là mang đầu của Sở Hi Thanh về, thì có thể nhậm chức thái thượng

trưởng lão!”

Tất cả mọi người bên trong Huyết Thần điện đều ngẩng đầu lên, trong mắt của

bảy phần mười người đều hiện lên vẻ khát vọng và tham lam.

Bọn họ không chú ý đến, Chiếu Thế Ma Đăng – Tông Thần Hỏa nói chuyện rất

hờ hững.

Đối với những cái gọi là cao thủ dựa vào công pháp ma đạo và ngoại lực để

bước vào nhất phẩm nhị phẩm, thì hắn đều không để trong lòng.

Huyết Bức sơn là tông môn ma đạo, nhưng muốn bước lên đỉnh phong của võ

đạo, vậy dựa vào ngoại lực là vĩnh viễn không thể làm được.

Tuy nhiên. . .

Tông Thần Hỏa ngưng thần nhìn ra phía ngoài điện, trong mắt ngậm lấy vài

phần mù mịt.

Thần Phong Vô Ảnh – Huyết Vô Tẫn và Thực Nhật Thủ - Quyền Tư Không tử

vong chỉ là chuyện nhỏ.

Trong tông môn, những nhân vật ngu xuẩn như vậy quả thực là nhiều không kể

xiết, nhưng đám ngu xuẩn này vĩnh viễn không thể trở thành trụ cột của tông

môn.

Mà giờ phút này, Tông Thần Hỏa lại cảm ứng được một luồng ác ý cực kỳ

mạnh mẽ phả vào mặt.

. . .

Tầng bảy Phong Thần lâu, Bạch Tiểu Chiêu trên đỉnh đầu Sở Hi Thanh đang

nghiên cứu cực chiêu trên trụ đá xoay tròn trước mắt.

Thân thể Bạch Tiểu Chiêu mềm oặt, có chút phờ phạc mà nhìn trụ đá.

Hai ngày trước, khi Vấn Thù Y hút máu Sở Hi Thanh thì Bạch Tiểu Chiêu cũng

ở trên đỉnh đầu Sở Hi Thanh, nàng còn lấy tất cả dũng khí để chụp móng vuốt

lên mặt Vấn Thù Y.

Nhưng nàng vẫn không thể vung trảo, thì thần thức đã bị Vấn Thù Y đóng băng.

May mắn là dối phương không có sát ý, chỉ đóng băng năng lực suy nghĩ của

nàng.

Giống như Tru Thiên Đao có thể chém rơi ý nghĩ trong lòng người khác, Vấn

Thù Y cũng có thể niêm phong ý thức của nàng trong một thời gian ngắn.

Nhưng Vấn Thù Y rõ ràng là muốn cho nàng một bài học, sau khi nàng tỉnh táo

lại thì vẫn chưa thể khôi phục như cũ.

Sở Hi Thanh thì lại mặt mày hồng hào, tinh thần dồi dào.

Tiền bo của Vấn Thù Y quả thực là quá phong phú.

Mười viên Thần Nông Hộ Tâm đan thì không phải nói, tương đương với mười

cái pháp khí tam phẩm rồi.

Vấn Thù Y còn cho thêm ba viên Thần Luyện Cố Nguyên đan, không chỉ khiến

hắn khôi phục tinh nguyên, mà còn có thể kích phát lực lượng huyết mạch trong

cơ thể hắn thêm một bước, để cho tu vị của hắn tiến thêm một bước, giảm bớt

ba tháng tu hành.

Nhưng sau khi toàn bộ Phong Thần lâu bình tĩnh lại, Sở Hi Thanh lại cảm giác

bầu không khí bên người mình rất không bình thường.

Sở Vân Vân ngồi bên cạnh đã làm mặt lạnh ba ngày, mắt hàm chứa ý lạnh, dáng

vẻ rất lạnh nhạt với hắn.

Sắc mặt của Lục Loạn Ly và Kế Tiễn Tiễn ở phía sau cũng rất khó coi, khí lạnh

bức người.

Kế Tiễn Tiễn thì còn đỡ hơn một chút, còn Lục Loạn Ly bây giờ thì nói chuyện

với hắn cũng nói bằng giọng lạnh lẽo như băng.

Mấy người Yến Quy Lai và Tông Tam Bình ở cách đó không xa cũng thỉnh

thoảng lại nhìn về phía bọn họ, thần sắc đều ngậm lấy mấy phần ngạc nhiên

nghi ngờ và phỏng đoán.

Ánh mắt của những người này cuối cùng đều rơi vào người hắn, trong mắt đều

ngậm lấy vẻ kính phục khó hiểu.

Điều này khiến cho Sở Hi Thanh như ngồi trên đống lửa, như có gai ở sau lưng.

Nhưng trên mặt hắn vẫn rất bình tĩnh, hờ hững tự nhiên giống như bịt tai trộm

chuông.

Tình huống bây giờ rất phức tạp, cực kỳ phức tạp, nhưng tạm thời còn chưa

phải thời cơ để xử lý.

Hơn nữa, cứ tạm thời như vậy đi.

Tìm đến thời gian thích hợp thì giải quyết từng người một.

Có điều, ngay khi Sở Hi Thanh nắm giữ được Phong Chi âm ở tầng thứ bảy này,

Sở Vân Vân lại đưa tay về phía hắn.

“Đưa ta, mười viên Thần Nông Hộ Tâm đan kia.”

Sở Hi Thanh kinh ngạc một lát, sau đó vội vội vàng vàng đưa bình thuốc vào

trong tay Sở Vân Vân, đồng thời tò mò hỏi: “Không phải lúc đầu ngươi rất ghét

bỏ sao?”

Hai ngày trước, sau khi đại chiến kết thúc, hắn liền muốn giao Thần Nông Hộ

Tâm đan cho Sở Vân Vân, lại bị nàng ném trở về.

Khi đó, khuôn mặt nhỏ nhắn của Sở Vân Vân tràn đầy tức giận và lạnh lẽo!

“Ngươi trả giá để đổi về, tại sao không cần?”

Lời nói của Sở Vân Vân vẫn lạnh lẽo như băng: “Còn nữa, lúc trước ngươi hỏi

ta có mấy phần thắng Vấn Thù Y? Khi đó ta nói là bốn phần, bây giờ thì không

phải như vậy. Sau trận chiến trong mây mù kia, ngay cả hai phần thắng thì ta

cũng không có.” 

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play