Lúc này, Lục Loạn Ly cũng không hiểu được vì sao mình lại có dũng khí múa

đao về phía Vấn Thù Y.

Nhưng Vấn Thù Y vẫn không nhúc nhích, mặt trăng trên chuôi Thái Sơ Băng

Luân kiếm trôi nổi ở bên cạnh nàng bỗng nhiên chuyển động, Lục Loạn Ly và

cả Khổng Tước đao của nàng đều bị đóng băng ở bên trong một khối băng

mỏng.

Nàng biết Lục Loạn Ly là sư muội của Sở Hi Thanh, nhìn qua còn rất thân mật,

nên nàng vẫn hạ thủ lưu tình.

Lớp băng này không dày, tạm thời không nguy hiểm đến tính mạng của Lục

Loạn Ly, nhưng lại có thể hạn chế hành động của nàng, đương nhiên cũng khiến

Lục Loạn Ly ăn một chút vị đắng.

Mà ngay khi Vấn Thù Y miễn cưỡng hút được ba mươi giọt tinh huyết, muốn

ngừng mà lại không ngừng được, một thanh trường thương màu đen bỗng nhiên

đâm thẳng đến.

“Cút ngay!”

Theo một tiếng tức giận ngút trời này, một luồng sát ý sắc bén và âm trầm đến

cực điểm đã khóa chặt lấy Vấn Thù Y.

Thanh trường thương kia nhìn như không có thanh thế gì, có vẻ như thường

thường không có gì lạ, nhưng lại dễ dàng xuyên qua không gian mà Vấn Thù Y

đóng băng.

Nữ nhân này rất mạnh. . .!

Vấn Thù Y nhìn về phía chủ nhân của trường thương màu đen, con ngươi không

khỏi hơi co rút lại.

Tru Thiên! Lượng Thiên! Quán Thiên! Thần Phong! Vạn Sát! Hủy Diệt! Phá

Hoại! Vĩnh Hằng! Kim Cương! Bất Hủ!

Chỉ những Thiên quy đạo luật mà Vấn Thù Y cảm ứng được, đã đủ mười loại.

Hơn nữa thương thế này vô hình vô tượng, vô thanh vô sắc, vô thủy vô chung,

vô biên vô hạn, vô cực vô tướng, biến hóa vô cùng!

Dù cho là nàng thì cũng không thể nào dự đoán được phương vị chính xác trước

khi đối phương ra thương.

Vấn Thù Y cũng không muốn ‘cút’, nhưng không thể không buông Sở Hi

Thanh ra, tay phải nắm lấy Thái Sơ Băng Luân kiếm ở bên cạnh.

Thương và kiếm của hai người lập tức va chạm giữa không trung.

Năng lực khống chế của hai người đã đến đỉnh cáo, lực lượng âm hàn đóng

băng tất cả kia lại không gây tổn thương cho Sở Hi Thanh. Thương khí sắc bén

kia có thể đánh xuyên tất cả, nhưng khi sắp chạm đến Sở Hi Thanh thì lại biến

mất không thấy dấu vết.

Lục Loạn Ly lại rất xui xẻo, lớp băng trên người nàng lại dày hơn một chút.

May mắn là Sở Hi Thanh không nhìn nổi, vội vàng dùng nguyên lực Thần

Dương để hóa giải hàn lực giúp Lục Loạn Ly.

Hai người kia thì đang toàn lực giao thủ, chỉ chớp mắt đã giao thủ hơn mấy

trăm kích.

Sức mạnh của hai người làm cho không gian và thời gian bên trong trăm trượng

bị đóng băng! Lại đánh xuyên và phá hủy tất cả mọi thứ bên trong phạm vi này!

Vấn Thù Y lại có chút bất ngờ không kịp chuẩn bị, vì vậy không ngừng lui về

sau, nàng thậm chí đã đỡ hơn ba trăm thương mà vẫn không thể cứu vãn tình

hình khi mất tiên cơ. Sở Vân Vân thì lại ôm tức giận mà ra tay, dốc hết sức lực

để ứng phó, một tay thương thuật đã vượt qua đỉnh cao của nàng khi xưa.

Nàng không thể ngờ được, sau khi giết chết Thần Phong Vô Ảnh – Huyết Vô

Tẫn, mình bị Lục Trầm đuổi theo một lát, thì bên phía Sở Hi Thanh lại có biến

cố như vậy.

Ngàn phòng vạn phòng, cuối cùng vẫn để nữ nhân này tìm được cơ hội!

“Ngươi là?”

Trong mắt Vấn Thù Y hiện ra một tia suy ngẫm.

Nàng đã nhìn ra nữ tử giấu đầu lòi đuôi này rất giống với muội muội của Sở Hi

Thanh!

Nữ tử này có kịch độc quấn quanh người, lại bị thần linh nguyền rủa, nhưng vẫn

có thể sống sót, mà còn có sức chiến đấu như thế này?

Vấn Thù Y lại không nói ra họ tên của đối phương.

Nàng biết hai người này tuyệt đối không phải huynh muội, nhưng nếu bọn họ

làm như vậy, tất nhiên là có lý do không thể không làm.

Vấn Thù Y không muốn làm người ác, không muốn phá hỏng chuyện của hai

người Sở Hi Thanh.

Ngoài ra, nàng cũng cảm thấy hơi đuối lý.

Hôm nay đúng là nàng không đúng, cưỡng ép lấy tinh huyết của Sở Hi Thanh,

người ta há có thể không tức giận?

“Cầm đi!”

Khi hai người chiến đấu, Vấn Thù Y lại rút ra một chút sức lực, ném hai bình

thuốc cho Sở Hi Thanh.

“Đây là thứ ta đáp ứng ngươi, ngoài ra còn có ba viên Thần Luyện Cố Nguyên

đan, có thể hỗ trợ ngươi khôi phục khí huyết tinh nguyên trong vòng ba ngày, sẽ

không ảnh hưởng đến trận tranh đấu trong tiên cung này.”

Cố Nguyên đan rất bình thường, nhưng mà thêm hai chữ ‘Thần Luyện’ thì có

thể thấy được đây là đan dược từ tay thần linh, dược liệu tuyệt đối không phải

thứ tầm thường.

Sở Hi Thanh cầm hai bình thuốc trong tay, vẻ mặt lại rất quái dị.

Cảm giác này khá giống như xong việc lại cho tiền bo. . .

Vấn Thù Y thì lại nhìn chằm chằm vào hắn một lúc lâu, sau đó phi thân lùi về

phía sau.

Tốc độ của nàng không bằng nữ tử bí ẩn đối diện, nhưng lại có thể đóng băng

không gian, ngăn cản đối phương đuổi theo.

Sau khi hấp thụ tinh huyết của Sở Hi Thanh, tình trạng trong cơ thể của Vấn

Thù Y đã chuyển biến tốt hơn rất nhiều.

“. . .Thương của ngươi rất mạnh, nhưng đáng tiếc là có độc chú trên người, lại

lo lắng bại lộ thân phận, không thể dùng toàn lực. Ta rất chờ mong có cơ hội

giao thủ công bằng với ngươi, quyết một trận thắng bại.”

Trường thương màu đen kia lại như một con nghịch long vờn nước, cuốn theo

sóng cả mãnh liệt mà bao phủ về phía nàng. 

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play