Mà lúc này, Kiếm Tàng Phong đang xem ở trên không trung lại nhướng mày

nói: “Tử Vi Kiếm rất tốt, Tru Thiên Đao cũng rất hay!”

“Đúng là đều rất khá!” Tông Tam Bình gật đầu, vẻ tán thưởng trong mắt càng

đậm hơn: “Tử Vi thánh truyền chấp chưởng thiên kinh địa vĩ, năng lực có vẻ

khá giống với Lượng Thiên Kiếm của chúng ta, nhưng thật ra lại không giống.

Lượng Thiên Kiếm là to nhỏ tùy ý, dài ngắn tùy tâm, Tử vi thì lạ trực tiếp thao

túng không gian. Thủy Như Ca này đã bước vào con đường Tử Vi Kiếm rồi,

Tinh Tú tiên tông có người nối nghiệp rồi.”

“Nhưng làm ta vui mừng hơn vẫn là tiểu sư đệ, hắn vẫn chưa chuyển qua tu

luyện Vô Tướng Tru Thiên Đao, vậy mà đã có năng lực ‘tru diệt’ khoảng cách

rồi! Hắn đúng là xuất sắc hơn cả Tần Mộc Ca khi xưa.”

Tru Thiên chi đạo, nhìn như đồng căn đồng nguyên với các loại sát lục và hủy

diệt như Vạn Sát, Lục Thiên. . . nhưng thật ra lại khác.

Vạn Sát có thể chém giết tất cả sinh linh trong thiên địa, nhưng không giết được

những thứ không có tình cảm.

Tru Thiên chi đạo thì lại khác, thật ra nó là lực lượng tiêu trừ và tru diệt. Vì vậy,

trong tất cả các pháp môn sát lục và hủy diệt, thì Tru Thiên Đao có uy lực và

tính áp dụng rộng rãi nhất.

Kiếm Tàng Phong thì lại suy tư: “Hắn quả thật là có thể tru diệt khoảng cách,

nhưng mà tiêu hao rất nhiều chân nguyên. Công kích từ xa của Sở Hi Thanh vẫn

còn kẽ hở, nhưng hắn nên làm gì để thẳng trận chiến này?”

Tiếc là Sở Hi Thanh không thể sử dụng Cửu Diệu Thần Luân kiếm của hắn,

bằng không thì không đến mức bị người này khắc chế.

Thủy Như Ca có thể thao túng không gian, nhưng không thể thao túng không

gian ngoài phạm vi ba mươi trượng.

Tông Tam Bình nghe vậy lại thấy buồn cười: “Thắng? hắn có thể đánh với Thủy

Như Ca ở cấp độ tứ phẩm đến nước này đã là rất tốt rồi. Hôm nay tuy bại mà

vinh, danh xưng Vô Cực Đao Quân đã là danh bất hư truyền!”

Lẽ nào tên này còn có thể làm cho hắn mất hết vốn liếng?

“Vậy thì chưa chắc.” Kiếm Tàng Phong lắc đầu: “Sư huynh, ngươi quên hắn có

Vạn Cổ Thiên Thu Chi Huyết! Người phải xem xét lại bây giờ không phải Sở

Hi Thanh, mà chính là Tử Mi Thiên Quân mà ngươi coi trọng kia.”

Vẻ mặt Tông Tam Bình nhất thời ngẩn ra: “Hắn thật sự nắm giữ Vạn Cổ Thiên

Thu Chi Huyết?”

Đây không phải là Luận Võ lâu và Thiên Cơ các suy đoán thôi sao?

Nếu như vậy, Thủy Như Ca gặp phiền phức rồi.

Vị này tất nhiên có thể giữ khoảng cách ba mươi trượng, khiến cho lưỡi đao của

Sở Hi Thanh không thể với tới.

Nhưng Thủy Như Ca có thể kéo dài thế tiến công này bao lâu?

Bảo sao Sở Hi Thanh chỉ bị động phòng ngự, không hề làm ra bất kỳ hành động

thử rút ngắn khoảng cách nào.

Vị này hiển nhiên là đã có ý nghĩ, muốn tiêu chân nguyên của Thủy Như Ca.

“Là thật!” Kiếm Tàng Phong mỉm cười: “Có người nói đã trên cấp mười rồi.”

Hắn lại nghĩ, đâu chỉ là Vạn Cổ Thiên Thu Chi Huyết?

Dựa theo tin tức mà hắn nghe ngóng được từ chỗ của sư tôn, Sở Hi Thanh có

thể đã thức tỉnh thiên phú Thần Dương nữa.

Năng lực chiến đấu thời gian dài của hắn, còn vượt qua cả Bá Võ Vương kia.

Lấy thân lục phẩm, lại có ba đại thiên phú Thần giai.

Từ cổ chí kim, ngoại trừ những tiên thiên thần linh ở niên đại viễn cổ, và những

nhân vật như Huyền Hoàng thủy đế, Ngu Công Trí Tẩu, Cung Thần – Thiên

Nghệ, thì chỉ sợ cũng chỉ có một mình Sở Hi Thanh mà thôi.

Theo thời gian trôi qua, chung quanh sơn môn dần dần bình tĩnh lại.

Mọi người đều bị đao cương kiếm khí và chân lý võ đạo kia ép bức, không thể

không lùi về phía sau, nhường ra một mảnh đất trống khoảng ba mươi mẫu.

Tất cả mọi người đều bị hấp dẫn bởi phương thức chiến đấu của hai người này,

tất cả đều ngưng thần quan sát.

Sắc mặt của bọn họ đều rất nghiêm túc. Vừa kinh ngạc với năng lực điều khiển

không gian của Thủy Như Ca, lại chấn động với Sở Hi Thanh khi có thể đánh

ngang tay!

Sở Mính đã cắn chặt hàm răng, suýt nữa cắn vỡ răng bạc.

Hồ Khản và Hồ Lai cũng không kìm được mà đứng lên.

Trong mắt của hai người tràn đầy ánh sáng rực rỡ!

“Nhất định phải mau chóng truyền tin về.” Hô hấp của Hồ Khản có hơi gấp:

“Nếu như chỉ tính thiên phú, Sở Hi Thanh thậm chí có thể trở thành người đứng

đầu Thanh Vân Tổng Bảng, Thiên Cơ các chúng ta đánh giá thấp hắn rồi.”

Tuy nhiên, Thiên Cơ Võ Phổ phát hình muộn hơi Luận Võ Thần Cơ nửa tháng,

chính là có thể sửa chữa lại trên trụ cột Luận Võ Thần Cơ.

Vẻ mặt Hồ Lai lại mê man, chỉ cảm thấy như đang nằm mơ: “Ngày xưa kết giao

với Sở sư huynh, ta chưa bao giờ nghĩ vị Sở sư huynh này lại kinh khủng như

vậy! Huynh trưởng, ngươi nói . . . Nghịch Thần Kỳ kia thật sự nằm trong tay Sở

Hi Thanh sao?”

Khi song phương giao thủ một trăm cái hô hấp, va chạm hơn sáu ngàn kích, thì

Thủy Như Ca rốt cuộc cũng biến sắc mặt.

“Vạn Cổ Thiên Thu Chi Huyết!”

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play