Mà trong khi Thủy Như Ca đang suy nghĩ rất nhanh, đang do dự chần chờ, thì

Sở Hi Thanh đã ép hắn phải lựa chọn.

Đao ngọc bên tay phải của hắn bỗng nhiên lóe lên, dùng tốc độ khó mà tin nổi

để chém thẳng về phía mi tâm của Thủy Như Ca.

Tam Tương Thiên Lục Đao – Nhất Đao Vạn Sát!

Vẫn là Nhất Đao Vạn Sát, lại còn hòa bí pháp Vô Cực Trảm giai đoạn thứ nhất.

Cùng lúc đó, Sở Hi Thanh còn khởi động năng lực Thần Tốc của huyết mạch La

Hầu.

Tốc độ đao của hắn bỗng nhiên gia tăng tám phần!

Cũng trong khoảnh khắc này, sắc mặt Thủy Như Ca đã biến đổi.

Hắn cũng ý thức được, Sở Hi Thanh đã sử dụng bí pháp Vô Cực Trảm!

Đây cũng chính là bí pháp mà hắn muốn thấy.

Vô hình vô tượng, vô thanh vô sắc, vô thủy vô chung, vô biên vô hạn, không thể

chỉ tên, do đó viết vô cực!

Đối phương còn dùng Tru Thiên đao ý để tru diệt mất một bộ phận ý nghĩ trong

đầu của hắn, khiến cho hắn không thể phân biệt tọa độ, không thể câu thông với

các ngôi sao!

Thủy Như Ca dứt khoát lắc mình lùi về sau, né tránh lưỡi đao trí mạng của Sở

Hi Thanh.

Cùng lúc đó, sau đầu hắn lại xuất hiện hai đám sương máu bé nhỏ. Hai cây kim

châm cuối cùng cũng đã bị bức ra.

Theo tu vị của Thủy Như Ca khôi phục, khi đao ngọc bên tay phải của Sở Hi

Thanh sắp chém vào cổ hắn, Thủy Như Ca đã na di ra ngoài năm mươi trượng.

Mà lúc này, trên cổ của hắn cũng xuất hiện một vết máu nhỏ.

Khoảnh khắc này, toàn bộ đệ tử Vô Tướng thần tông và đám khách giang hồ ở

gần sơn môn đều im lặng, hoàn toàn là tĩnh lặng như tờ.

Thủy Như Ca ở cấp độ ngũ phẩm thượng, cũng chỉ đối kháng được bốn mươi

hiệp!

Dựa theo thời gian để tính toán, chính là không đến một cái hô hấp.

Yên lặng trôi qua, toàn bộ sơn môn lại ầm ầm như sấm rền, có người đang bàn

luận, cũng có người mắng to.

“Ta xxx, Thủy Như Ca ở ngũ phẩm mà còn không phải đối thủ của Sở Hi

Thanh.”

“Lần này Luận Võ lâu không giở trò bịp bợm à?”

“Thủy Như Ca sẽ không bại dưới tay Vô Cực Đao Quân chứ? Ta đặt mười mấy

vạn lượng vào hắn đấy.”

“Đây chính là Tru Thiên thánh truyền trẻ tuổi nhất của Vô Tướng thần tông

chúng ta, Vô Cực Đao Quân!”

Bên ngoài đám người, sắc mặt Sở Mính càng khó coi hơn.

Cùng lúc đó, nội tâm của nàng cũng rất chấn động.

Ra khỏi bí cảnh thời gian được nửa năm, Sở Hi Thanh lại càng mạnh hơn xưa!

Sở Mính lại nghĩ đến Tố Phong Đao!

Đây nhất định là do Sở Hi Thanh có Tố Phong Đao dạy dỗ.

Vô Tướng thần tông còn dùng một lượng lớn của cải để giúp Sở Hi Thanh thức

tỉnh huyết mạch La Hầu.

Việc này cực kỳ đáng trách!

Nếu như Vô Tướng thần tông chịu ném những tài nguyên này lên người nàng,

bây giờ nàng cũng sẽ không thua kém Sở Hi Thanh!

Sở Hi Thanh không truy kích, hắn cầm song đao trong tay, đứng tại chỗ nhìn

Thủy Như Ca: “Ngươi nên làm như vậy từ lâu rồi.”

Thủy Như Ca hít sâu một hơi, lại nắm chặt trường kiếm trong tay: “Đa tạ Đao

Quân hạ thủ lưu tình!”

Hắn biết Sở Hi Thanh đã nhường.

Bằng không thì hắn sẽ không có cơ hội cởi bỏ giới hạn tu vị.

“Chúng ta chỉ luận bàn thôi, không phải liều mạng chém giết!”

Sở Hi Thanh thấy buồn cười, ánh mắt lại cực kỳ ác liệt, lộ hết sắc bén: “Sở mỗ

cũng muốn xem Tử Vi Kiếm của ngươi, bằng không đổi một trường hợp khác

mà người bất cẩn như vậy, ta một đao liền chém đầu ngươi.”

Thủy Như Ca nghĩ thầm, nếu là trường hợp khác thì hắn cũng không ngu đến

nỗi tự hạn chế tu vị bản thân.

Lúc này, võ ý của song phương càng ngày càng mạnh, giằng co càng kịch liệt

hơn!

Các ngôi sao trên bầu trời đêm tiếp tục đè xuống, lại như là trời đất nơi này sụp

đổ.

Trung ương của vùng sao trời này lại xuất hiện một mảnh vết rách giống như

mạng nhện, đó chính là đao ý của Sở Hi Thanh tạo thành.

Nhưng vết rách kia không ngừng khép lại, sau đó không ngừng rách nứt.

Trong mắt Thủy Như Ca không khỏi hiện lên vẻ kinh dị.

Sở Hi Thanh mới lục phẩm, nhưng thần niệm lại còn mạnh hơn hắn! Chỉ có đao

ý là thua kém một bậc.

Khi võ ý của song phương bắt đầu lan tràn khuếch tán, ảnh hưởng đến chu vi

mấy dặm, khiến cho vô số võ tu đang xem phải hô hấp dồn dập, trường kiếm

trong tay Thủy Như Ca lại lóe lên.

Tử Vi Tinh La Kiếm – Kinh Thiên Vĩ Địa!

Hắn thế mà lại không nhìn khoảng cách, cách nhau ba mươi trượng mà ánh

kiếm dày đặc kia vẫn có thể tấn công Sở Hi Thanh.

Sau khi Thủy Như Ca khôi phục tu vị tứ phẩm, hắn đã có thể điều khiển không

gian trong phạm vi nhỏ, cũng có nhiều lực lượng Tử Vi thánh truyền hơn.

Sở Hi Thanh thì lại không để ý, sắc mặt hắn vẫn bình tĩnh như thường, Kim

Phong Ngọc Lộ đao trong tay vẫn phản xạ lại kiếm lực của Thủy Như Ca.

Tuy rằng hai người cách nhau ba mươi trượng, nhưng cứ mỗi ba, năm chiêu thì

Sở Hi Thanh có thể phản xạ kiếm quang về trước người Thủy Như Ca, cũng

không nhìn khoảng cách, không nhìn không gian. 

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play