Vẻ mặt Lưu Nhược Hi nghiêm túc, ôm quyền nói: “Thuộc hạ có ý đó! Thiên

phú của thuộc hạ, tu luyện Tru Thiên Đao có thể đi xa hơn một chút, đương

nhiên cũng không thể bỏ qua Nhai Tí Đao.”

Sở Hi Thanh nghĩ thầm, dù là Tru Thiên Đao thì cũng không dễ đâu!

Thật ra thiên phú của Lưu Nhược Hi còn chưa bằng Diệp Tri Thu.

Diệp Tri Thu là có đại tài nhưng trưởng thành muộn, sau khi khai phá hoàn toàn

thiên phú huyết mạch, có thể sánh vai với Kế Tiễn Tiễn, tương đương với 80%

Bá Võ Vương.

Chính vì thế nên Diệp Tri Thu mới lọt vào mắt xanh của Tố Phong Đao, Lưu

Nhược Hi thì không được Tố Phong Đao nhìn trúng.

Tu vị của Lưu Nhược Hi bây giờ tăng nhanh như gió, tất cả đều dựa vào tài

nguyên của Thiết Kỳ bang, các loại đan dược tốt nhất cũng chưa từng đứt đoạn,

còn cả Tụ Linh trận mạnh nhất ở Thiên Lan cư này nữa.

Bây giờ tông môn cũng khá coi trọng Lưu Nhược Hi, đã sắp xếp một ít danh sư

chỉ đạo cho nàng.

Trước kia Diệp Tri Thu chỉ là người cô đơn, nào có điều kiện này.

Tuy nhiên, tiền đồ trên Tru Thiên Đao của Diệp Tri Thu quả thực là mạnh hơn

Nhai Tí Đao nhiều.

Tần Mộc Ca có huyết mạch gia truyền là Quy Nhất, Lưu Nhược Hi không có,

hệ thống của Sở Hi Thanh cũng không thể giúp được chuyện này.

“Cũng được!” Sở Hi Thanh gật đầu: “Mặc kệ là Tru Thiên Đao hay Nhai Tí

Đao, có chỗ nào không hiểu thì có thể hỏi ta.”

Thật ra Sở Vân Vân mới là sư phụ thích hợp nhất của Lưu Nhược Hi.

Đáng tiếc là vì hạn chế thân phận, nên Sở Vân Vân không thể tự mình chỉ điểm.

Sở Hi Thanh nghĩ thầm, nếu như tương lai Lưu Nhược Hi có cơ duyên, có đủ

dung lượng chứa thiên phú, lại có thể lập đủ công huân, thì hắn không ngại để

Sở Vân Vân dẫn nàng đi một chuyến, hỗ trợ nàng thức tỉnh huyết mạch La Hầu.

Chỉ cần có La Hầu, vậy Lưu Nhược Hi có thể lên làm thánh truyền.

Sau đó, Sở Hi Thanh lại nhìn về phía Chu Lương Thần, chỉ thấy tên này đang

đứng tại chỗ, khí tức như sừng sững như núi cao, lại thâm sâu như vực không

thấy đáy.

Sở Hi Thanh vừa nhìn đã biết võ đạo của Chu Lương Thần đã tiến bộ không

nhỏ.

“Lương Thần, cái Cô Chu võ ý này của ngươi không tệ, có chút mùi vị đi

thuyền trong đại dương ‘cuồng hải’ rồi.

Công pháp gia truyền của Chu Lương Thần là Cuồng Hải Cô Chu.

Chính là đi ngược dòng bên trong sóng biển dâng trào, tìm kiếm chân lý võ đạo

bên trong nghịch cảnh và nguy nan.

Môn võ đạo này mà tu luyện đến tận cùng, chính là Nghịch Thiên.

Trước mắt, toàn bộ nhân tộc đều không thể tăng môn võ ý này lên cấp thánh

truyền, trong lịch sử cũng có không ít người tu luyện đến nhất phẩm, nhưng lại

không lưu lại truyền thừa hoàn chỉnh.

Tuy nhiên, bản thân môn võ đạo anfy lại cực kỳ mạnh mẽ, đảo ngược thời gian

và không gian, nghịch thiên đạo, nghịch chuyển bất kỳ loại Thiên quy đạo luật

nào.

Sở Hi Thanh dự đoán, qua một thời gian nữa là Chu Lương Thần có thể chống

đỡ một phương.

Chỉ cần Chu Lương Thần đột phá ngũ phẩm, cộng thêm tiểu Huyền Vũ đang lật

bụng tắm nắng kia, sức chiến đấu có thể sánh vai với đại đa số tứ phẩm.

“Chủ thượng dốc hết sức lực để bồi dưỡng thuộc hạ, thuộc hạ sao dám lười

biếng?” Chu Lương Thần cười nói, đáy mắt lại lóe lên một tia buồn phiền.

Sở Hi Thanh khá nhạy cảm nên đã nhận ra, hắn hơi suy nghĩ một chút liền biết

nguyên do, lúc này mỉm cười nói: “Là đang lo lắng chuyện Chu gia các ngươi

và Cực Đông Băng thành sao? Yên tâm, cha mẹ ngươi đều là người thông minh,

đời này trải qua nhiều sóng gió, sao lại ngốc đến mức đi đối kháng với Cực

Đông Băng thành?”

“Ta đã gửi tin cho Thiết Kỳ bang, tiếp ứng mấy thế lực ở Lâm Hải lùi về quận

Tú Thủy và quận Tầm Dương để ẩn nấp. Cực Đông Băng thành thế không thể

đỡ, chúng ta tạm thời tránh mũi nhọn là được. Mấy nhà chúng ta liên thủ, vẫn

có thể tự bảo vệ.”

Khi Sở Hi Thanh trở về Vô Tướng thần sớn, hắn đã nhờ các trạm dịch của Vô

Tướng thần tông để gửi tin về quận Tú Thủy.

Hắn và Sở Vân Vân nhất định sẽ trở thành phản tặc, sao lại đi chặn đao cho

triều đình?

Chu Lương Thần nghe vậy thì cũng thả lỏng hơn.

Hắn biết Thiết Kỳ bang tuy mới quật khởi không lâu, nhưng căn cơ rất sâu, có

danh vọng rất lớn ở trong bách tính hai quận Tú Thủy và Tầm Dương.

Hơn nữa, diện tích hai quận Tú Thủy và Tầm Dương rộng ngàn dặm, có bảy

tám trăm vạn dân chúng, có đủ không gian để ứng phó với Cực Đông Băng

thành.

Chỉ cần Thiết Kỳ bang đồng ý, các thế lực ở Lâm Hải như Chu gia và Lộ gia sẽ

có đường lui đáng tin cậy.

Thật ra Sở Hi Thanh cũng mượn mượn lực lượng các thế gia Lâm Hải để đối

kháng với Cực Đông Băng thành.

Thiết Kỳ bang không có cao thủ tứ phẩm, quận Lâm Hải lại có vài vị, huynh

trưởng của Chu Hùng Bá lại là cao thủ tam phẩm.

Quân đội và hạm đội tư nhân của bọn họ, có sức chiến đấu rất không tầm

thường.

Hắn an ủi Chu Lương Thần một phen, lúc này mới đi về phía lầu chính: “Loạn

Ly, còn cả Vân Vân nữa, hai người các ngươi đi theo ta, ta có lời muốn nói với

các ngươi.” 

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play