Nhưng vào lúc này, Tố Phong Đao lại phát ra một tiếng ‘chậc’, trong giọng nói

còn ẩn chứa vẻ không cam lòng.

Đao thứ ba của nàng cũng đột phá mặt thuẫn đen tuyền kia, nhưng mục tiêu

không phải là Hỏa Thần – Diễm Dung, mà là mấy đối thủ ở trước mắt và một

đám kẻ địch đang mượn lực lượng không gian để chạy tới nơi này.

Lúc này, Tố Phong Đao lại đạp chân xuống, kích hoạt cấm chế của Dục Nhật

thần chu.

Chiếc phi thuyền lập tức hóa thành một vệt kim quang, bay thẳng ra phía ngoài.

Sở Hi Thanh phát hiện nó lại xông thẳng về phía trước, đâm xuyên qua vô số

tầng núi đá của Bất Chu sơn, lao ra đến trên không trung của Đế Thần cung.

Nhưng bên ngoài ngọn núi, đã có bảy bóng người khổng lồ cao đến trăm trượng

đang lơ lửng giữa không trung.

Dáng vẻ của bọn họ khác nhau, nhưng vẻ mặt của tất cả đều rất âm trầm.

Bảy tên Cự thần có sức chiến đấu cao đến nhất phẩm này đồng thời giơ tay lên,

khiến cho tốc độ của Dục Nhật thần chu hơi chậm lại, gần như dừng lại tại chỗ.

Toàn bộ thân thuyền phát ra những tiếng vang ‘răng rắc’, tựa như có thể tan vỡ

bất cứ lúc nào.

Sở Hi Thanh nheo mắt lại, phát hiện vị Cự thần ba mắt từng tiếp xúc với bọn

họi cũng nằm trong số đó.

Trong bảy tên Cự thần này, sát ý của Cự thần ba mắt là mạnh mẽ nhất, hắn

ngưng tụ vô số ‘Quý Thủy thần lôi’ ở trên không trung, hình thành một thanh

trường thương cực lớn.

Theo thanh trường thương bằng lôi đình kia đánh xuống, tất cả mọi thứ ở chung

quanh đều vì thế mà run rẩy.

Thân truyền kiên cố vững chắc của Dục Nhật thần chu, lại có vẻ như yếu ớt

không chịu nổi khi đứng trước mặt Quý Thủy thần lôi.

Trong mắt mũi của Sở Hi Thanh, nhất thời tuôn ra lượng lớn máu tươi.

Hắn biết, đó là một Thiên quy đạo luật tên là ‘Lưu’.

Cự thần ba mắt kia là hậu duệ của mạch Thủy Thần – Thiên Công, vị Cự thần

viễn cổ kia được xưng là ‘Vạn lưu chi chủ’, chấp chưởng tất cả sông nước ở

trên thế gian.

Tố Phong Đao nhìn thấy cảnh này, vẻ mặt lại lạnh lùng như băng, không hề bị

lay động.

“Tru!”

Tru Thiên Thần Diệt Đao – Sát Nhân Tru Tâm!

Chỉ trong khoảnh khắc này, Tố Phong Đao lại chém rơi tất cả ý niệm ngăn cản

của những Cự thần nhất phẩm ở đây.

Cùng lúc đó, một quả ngọc phù màu mận chín ở trong tay áo của nàng cũng nổ

tung.

Sở Hi Thanh thì đang nhắm mắt lại, nội tâm âm thầm hoảng sợ, khi hắn linh

cảm ba người bọn họ đã cách cái chết không xa, thì lại cảm thấy không gian ở

chung quanh bỗng nhiên khôi phục an bình. Khí cơ hung hãn và cuồng bạo của

mấy vị Cự thần nhất phẩm kia, cộng thêm những Thiên quy đạo luật không thể

chống đỡ kia, tất cả đều đã biến mất.

Hắn không dám tin tưởng mà mở mắt ra, phát hiện quanh đây là một mảnh

trống không, Dục Nhật thần chu ở dưới chân lại hóa thành một đạo kim quang,

tốc độ càng lúc càng nhân, gần như có thể so sánh với ánh mặt trời.

Diệp Tri Thu cũng là thất khiếu chảy máu, nơi viền mắt còn xuất hiện hai lỗ

máu.

Nàng cũng bị những Thiên quy đạo luật kinh khủng kia làm tổn thương đến

thần phách, hơn nữa thương thế còn nghiêm trọng hơn Sở Hi Thanh.

Diệp Tri Thu không có Vạn Cổ Thiên Thu Chi Huyết, đến bây giờ vẫn không

thể khôi phục thị giác.

Vẻ mặt nàng rất kinh ngạc: “Đây chính là thần thông nhất phẩm trong Thiên

Cương, Thâu Thiên Hoán Nhật?”

Tuy ngọc phù tam phẩm Địa Sát trên thế gian rất đắt giá, nhưng lại rất thường

thấy ở võ tu cao phẩm.

Ngọc phù nhất phẩm Thiên Cương thì lại cực kỳ hi hữu.

Trên thế gian này cũng không có bao nhiêu thuật sư nhất phẩm, toàn bộ Thiên

Bảng bây giờ, cộng thêm thuật sư của các tông phái lớn, còn cả những tồn tại

lánh đời kia, tổng cộng đều không quá hai mươi người.

Đấy là còn chưa nói đến tài liệu luyện chế ngọc phù nhất phẩm Thiên Cương

đều cực kỳ hi hữu.

“Đúng vậy!” Tố Phong Đao đứng nơi đầu thuyền hơi gật đầu: “Lần này, vì bảo

vệ các ngươi an toàn nên tông môn đã bỏ ra một cái giá lớn. Nếu như không có

ngọc phù này, ta cũng không dám mạo hiểm đi vào Nguyên Thủy tổ điện, đi phá

hoại thân xác của Hỏa Thần – Diễm Dung.”

Sau đó nàng nhìn hai tên đệ tử của mình: “Cảm giác thế nào?”

Đôi mắt của Diệp Tri Thu đang khôi phục, nàng gật đầu nói: “Mở mang tầm

mắt! Lần này đệ tử được chứng kiến chín cái Thiên quy đạo luật, chuyện này có

lợi ích rất lớn với con đường tu hành của đệ tử.”

Sắc mặt Sở Hi Thanh hơi ngưng trọng, ánh mắt lại có chút tiếc nuối: “Đệ tử vô

năng, chỉ nhìn thấy mười một cái Thiên quy đạo luật trong tổng số mười bảy

cái.”

Lúc nãy, nếu như hắn không tiến vào trạng thái Thông Huyền của Thái Thượng

Thông Thần, thì có lẽ chỉ nhìn thấy bảy cái.

Khóe môi Tố Phong Đao lại cong lên, vẻ mặt khá là vui mừng.

Đây cũng là lý do vì sao nàng liều lĩnh nguy hiểm, đưa hai người đi vào Nguyên

Thủy tổ điện.

Bằng không nàng có thể sắp xếp cho hai người ở bên ngoài, chờ đến khi thoát

thân thì mới mang hai người rời đi. 

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play