Ngay sau khi Hàn trưởng lão rời đi, Phong Bất Minh liền quay đầu trừng mắt

với Khổ Thương Sinh: “Tông chủ! Vô Tướng thần tông khinh người quá đáng,

sao ngươi lại có thể nhịn?”

“Không nhịn được cũng phải nhịn, chịu nhục dù sao cũng tốt hơn chảy máu.”

Khổ Thương Sinh thu tay về, sắc mặt lạnh lẽo: “Ta đã tính toán rồi, sau này

hôm nay, Chiến đường của Vô Tướng thần tông có thể rút ít nhất ba ngàn đệ tử,

Ngự đường của bọn họ thì lại có thể rút hai ngàn đệ tử. Vô Tướng thần tông lâu

lắm rồi mới có nhiều sức chiến đấu rảnh rỗi như vậy, bọn họ sẽ ngồi yên sao?

Lẽ nào ngươi muốn làm con khỉ để bọn họ giết dọa gà?”

Phong Bất Minh không khỏi yên lặng.

Hắn biết Khổ Thương Sinh không nói sai.

Mộc Kiếm Tiên đăng thần, lại được Lý Trường Sinh mời làm thái thượng

trưởng lão của Vô Tướng thần tông, khiến cho cục diện ở phương bắc xuất hiện

biến hóa to lớn.

Biến hóa này được thể hiện ở nhiều phương diện.

Kẻ địch của Vô Tướng thần tông sẽ trở nên ít đi, sức chiến đấu mà bọn họ có

thể sử dụng cũng sẽ tăng lên.

Vô Tướng thần tông nhất định sẽ nhân cơ hội này để thanh lý phương bắc, quét

dọn tất cả mầm họa trước khi ma kiếp bạo phát.

Bình thường thì Thần Hoang Bất Lão thành bọn họ nhảy nhót nhiều nhất, cũng

có uy hiếp lớn nhất với Vô Tướng thần tông, bây giờ cũng có khả năng bị Vô

Tướng thần tông giết gà dọa khỉ nhất.

Vô Tướng thần tông thậm chí còn không cần tìm cớ gì cả, chỉ riêng ân oán của

vài năm gần đây, cũng đủ để Vô Tướng thần tông có lý do ra tay với bọn họ rồi.

Đây là đang trả nợ, trước kia bọn họ cướp rất nhiều đồ ăn trong miệng Vô

Tướng thần tông, còn cướp rất vui vẻ sảng khoái, bây giờ đến phiên bọn họ trả

nợ.

Trong lòng Phong Bất Minh cũng có chút hối hận, lúc trước đúng là hơi quá

đáng một chút, không biết kiêng kỵ.

Chỉ là ai có thể ngờ được chứ? Ai có thể ngờ Vô Tướng thần tông có thể cứu

một cái Mộc Kiếm Tiên từ trong bí cảnh thời gian?

Mà lúc này, vẻ mặt Khổ Thương Sinh hơi động, hắn nhìn về phía đỉnh núi Vô

Tướng thần sơn.

Hắn cảm giác được nguyên khí hệ mộc quanh đây đang bị nhiễu loạn, cũng nhìn

thấy một cây Huyết tùng to lớn đang điên cuồng phát triển.

Khổ Thương Sinh cảm thấy miệng của mình càng đắng chát hơn vài phần.

“Khổ rồi! Vị Mộc Kiếm Tiên này quả thật là quá ưu ái Vô Tướng thần tông!”

Sắc mặt Phong Bất Minh cũng hơi thay đổi.

Đó chính là phân thân pháp thể của Mộc Kiếm Tiên, Phong Bất Minh vừa nhìn

khí cơ liền biết, một khi cây Huyết tùng này trưởng thành, ít nhất cũng có sức

chiến đấu nửa bước Siêu Phẩm.

Chuyện này có nghĩa là Vô Tướng thần tông vĩnh viễn có một cao thủ nửa bước

Siêu Phẩm tọa trấn bản sơn.

Đấy là còn chưa nói đến thần ý của Mộc Kiếm Tiên, hắn cũng có thể mượn cây

Huyết tùng này để hàng lâm xuống nhân gian.

Chuyện này quả thật là một tin dữ đối với Thần Hoang Bất Lão thành có ý

muốn thay thế Vô Tướng thần tông.

. . .

Cây Huyết tùng này cuối cùng cao đến chín mươi chín trượng, thân cây bành

trướng đến mức cần hơn năm mươi người ôm mới hết, tán cây lại rộng đến hơn

250 mẫu, không chỉ bao phủ toàn bộ cái sân này, mà còn mở rộng ra ngoài.

Mấy người Lý Trường Sinh cũng không chán ghét khi tán cây che đậy ánh mặt

trời.

Bọn họ hoàn toàn vui lòng, còn liều mạng nghiền ép các loại thiên tài địa bảo

hai hệ mộc và kim thành chất lỏng, rồi nhỏ vào rễ của cây Huyết tùng, khiến

cho cây Huyết tùng trưởng thành nhanh hơn.

Sở Hi Thanh ở bên cạnh thì chỉ cảm thấy lòng đau như cắt.

Trong số thiên tài địa bảo đó, hắn nhìn thấy có ba loại nhất phẩm, trong đó còn

có Thanh Long nguyên huyết nhất phẩm, Lý Trường Sinh lại nhỏ tận hai mươi

giọt.

Còn có hơn hai mươi lại kỳ trân dị bảo nhị phẩm và tam phẩm, tổng số phải lên

đến mấy trăm thiên tài địa bảo.

Những người này đều hận không thể để tán cây Huyết tùng cha đậy toàn bộ

đỉnh núi Vô Tướng thần sơn.

Điều này có ý nghĩa là Vô Tướng thần tông có thêm một tầng phòng ngự, hơn

nữa còn là một tầng phòng ngự đạt đến nhất phẩm.

Nhưng sau khi cây Huyết tùng cao đến chín mươi chín trượng thì vẫn dừng lại,

nhưng nhánh cây kia bắt đầu kết ra một lượng lớn hạt thông.

Đây là vì nó không thể nào hấp thu những kỳ trân dị bảo kia nữa, chỉ có thể kết

quả.

Phân thân hóa thể của Mộc Kiếm Tiên tự nhiên là không cần lo việc đốt cháy

giai đoạn, nhưng dù mạnh như Mộc Kiếm Tiên thì cũng không thể làm trái quy

tắc cơ bản của sinh mệnh.

Trong thời gian ngắn, bộ thân thể này của Mộc Kiếm Tiên chỉ có thể trưởng

thành đến mức này.

Sở Hi Thanh thông qua máu nhỏ vào hạt giống, ngưng thần cảm ứng biến hóa

của cây Huyết tùng này.

‘Tu vị’ trước mắt của cây Huyết tùng này nằm ở khoảng cấp độ nhất phẩm hạ,

đương nhiên nó có thể phát huy sức chiến đấu vượt xa nhất phẩm hạ.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play