Tiêu Di thấy cảnh này thì không khỏi khó hiểu, nàng luôn cảm thấy bầu không

khí giữa hai vị sư huynh có chút quái lạ.

Không đúng. . . không chỉ là hai vị sư huynh này!

Từ khi Sở Hi Thanh nói muốn đến hố Thần Thạch luôn, thì bầu không khí trên

lưng tiểu Huyền Vũ đã không đúng rồi.

Tiêu Di phát hiện ra, ngoài hai vị sư huynh Phiên Thiên Kiếm – Lôi Bân và Ích

Thủy Kiếm – Tào Phong vẫn đang mơ hồ ra, thì tất cả mọi người, bao quát cả

Chu Lương Thần và Sát Kiếm – Cầm Nhâm của Bắc Thiên môn đều có chút dị

thường.

. . .

Chiều ngày hôm sau, mấy người Sở Hi Thanh đã chạy đến hố Thần Thạch.

Dưới sự điều động của Chu Lương Thần, tiểu Huyền Vũ rất ra sức, trên phương

diện thần thông hệ Hàn cũng có chút tiến bộ. Nó chỉ đẩy một cái, liền lướt đi

hơn một trăm trượng trên mặt băng.

Vì vậy tốc độ của bọn họ còn nhanh hơn dự tính một chút.

Sau đó Sở Hi Thanh liền đứng trước một miệng hang, ngóng nhìn về phía trước.

Cái gọi là hố Thần Thạch, chính là một hố trời có diện tích khoảng hơn 56.000

mẫu.

Bốn phía của nó đều là vách đá cheo leo, những vách đá này đều đâm thẳng đến

mây trời, cao đến hơn năm trăm trượng, nối liền với bầu trời màu đỏ ngòm kia.

Vì vậy, từ bên ngoài là không nhảy vào hố Thần Thạch được.

Bầu trời của tầng thứ ba chỉ cao có năm trăm trượng, trên năm trăm trượng

chính là cấm địa.

Dựa theo kinh nghiệm của các tiền bối, võ tu lục phẩm chạm vào liền chết, võ

tu ngũ phẩm mà bay cao hơn một trượng, cũng sẽ bị lực lượng của Chúc Quang

âm chém thành mảnh vụn.

Chỉ có chín con đường bên trong Cửu Khúc Ma Tràng quật là có thể đi vào hố

Thần Thạch.

Nơi Sở Hi Thanh đứng chính là một trong chín con đường đó. Đi ra khỏi miệng

hang này, chính là một hố trời rộng lớn.

Bên trong hố Thần Thạch rất trống trải, ngoại trừ rất nhiều đá vụn trên mặt đất

ra, thì hầu như không có gì cả, không có một ngọn cỏ.

Trung ương hố Thần Thạch thì lại có một cái cột đá chống trời cực lớn.

Đây chính là cái gọi ‘Thần Thạch’, cũng chính là khởi nguồn của hố Thần

Thạch.

Toàn thân cột đá màu xanh, cột đá cao hơn năm trăm trượng, như là thanh kiếm

đâm về phía bầu trời.

Đường kính của cột đá là hơn một trăm trượng, cần ít nhất vài ngàn người mới

có thể ôm xuể, bên ngoài cột đá lởm chởm, che đầy những vết rách như mạng

nhện.

Cái gọi là Thạch Tâm huyết, chính là thứ chất lỏng được chảy ra từ bên dưới cột

đá.

Thạch Tâm huyết có tên là máu (huyết), nhưng lại là màu xanh.

Cứ mỗi nửa ngày thì vết nứt kia sẽ chảy ra một giọt, tích lũy trong một cái hố

lõm trên tảng đá màu xanh ở trước cột đá.

Cái hố lõm này không lớn, chỉ to bằng cái bát tô.

Sở Hi Thanh nhìn từ khoảng cách mười mấy dặm, đánh giá bên trong chỉ có

khoảng hơn tám mươi giọt Thạch Tâm huyết.

Bây giờ vẫn còn gần 155 ngày nữa mới kết thúc.

Nói cách khoảng, hố lõm này sẽ có khoảng 310 giọt Thạch Tâm huyết.

Sau đó là Thời Ngân thảo.

Bên trong hố Thần Thạch hầu như không có một ngọn cỏ, chỉ có một ít cỏ non

màu xanh sinh trưởng bên đầu nguồn của hố trời khổng lồ này.

Những cây cỏ non này nhìn giống như cỏ trúc, nhưng kích thước lại lớn hơn

một chút.

Cọng cỏ của chúng đều có những hoa văn tự nhiên.

Cái gọi là Cửu khúc, Lục khúc và Tam khúc, chính là bắt nguồn từ những hoa

văn này.

Cửu khúc Thời Ngân thảo cũng chỉ có một cây, nó mọc ở vị trí rất gần cột đá

chống trời kia. Cao khoảng hai thước, đang lay động theo gió.

Mỗi một lần lay động, nó đều làm nhiễu loạn thời gian ở quanh thân.

Sở Hi Thanh phát hiện, thế mà mình lại ngửi được một mùi thơm ngát mê

người, vô thức sinh ra ý khát vọng, có dục vọng mãnh liệt muốn nuốt nó.

Để người ta khiếp sợ chính là, cái mùi thơm ngát này không đến từ mùi, cũng

không phải đến từ khứu giác của hắn, mà là ở trong ý thức của hắn.

Khi Sở Hi Thanh liếc mắt nhìn gốc Cửu khúc Thời Ngân thảo này, liền vô thức

cho rằng cây cỏ này rất thơm, cũng ‘ngửi’ thấy mùi thơm.

Đây rõ ràng là một loại sức mạnh, trực tiếp đánh thẳng vào tâm linh của hắn,

vặn vẹo nhận thức của hắn.

Cửu khúc Thời Ngân thảo giống như đang lan truyền tin tức đến tất cả mọi

người, ta rất thơm, ta rất ngon, mau đến ăn ta! Ăn ta!

Ngoại trừ cây Cửu khúc Thời Ngân thảo này, bên đó còn có hơn ba mươi cây

Lục khúc và hơn trăm cây Tam khúc Thời Ngân thảo. Số lương tương đối nhiều,

đủ để đám người bọn họ và Kiếm Thị Phi chia nhau.

Nhưng bọn họ muốn thu hoạch được Thời Ngân thảo và Thạch Tâm huyết thì

cũng không dễ.

Bên trong hố Thần Thạch này, còn có một cự nhân có hình thể khổng lồ.

Cự nhân này cao khoảng năm mươi trượng, không kém hơn đám Cự linh có

huyết thống thuần khiết và cao quý ở phương bắc kia.

Hình thế của nó lại rất gầy gò, nhìn qua tựa như sào tre.

Nhưng dù sao đây cũng là quái vật khổng lồ cao năm mươi trượng, mỗi cử động

của nó đều như tiếng sấm nổ, mỗi bước chân của nó đều làm cho mặt đất rung

chuyển.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play