Khi quay lại phòng tự học, Ô Nhĩ có thể cảm nhận được không ít người đang lén lút nhìn mình.  

Cô vốn rất nhạy cảm với ánh mắt của người khác, đặc biệt là những ánh mắt dò xét và chế giễu như thế này.  

Vừa rồi gọi Dương Tinh ra ngoài nói chuyện, chỉ là không muốn làm phiền mọi người học tập mà thôi. Tin đồn sẽ tự chấm dứt trước những người sáng suốt, cô cũng không cần phải giải thích với những người này.  

Chỉ là những ánh mắt đó thực sự khiến cô cảm thấy không thoải mái, Ô Nhĩ thu dọn đồ đạc rồi nhanh chóng trở về ký túc xá.  

Đường Gia mới ngủ trưa dậy chưa được bao lâu, thấy cô quay về thì giật mình nhìn điện thoại mấy lần.  

"Giật cả mình, tớ còn tưởng mình lại ngủ đến năm rưỡi rồi, sao cậu lại về vào giờ này?"  

Trên đường về, Ô Nhĩ mua hai chiếc bánh nhỏ, một cái vị dâu, cái còn lại là vị dứa mà Đường Gia thích. Cô chọn cái vị dứa đưa cho Đường Gia, đối phương lập tức kêu to, nói rằng thật may mắn khi có cô.  

Chuyện xảy ra trong thư viện dù chỉ là một sự hiểu lầm, nhưng vẫn khiến người ta khó chịu. Sau khi ăn bánh, Ô Nhĩ mới cảm thấy khá hơn nhiều, quả nhiên đồ ngọt có thể chữa lành tâm trạng tồi tệ.  

Bị Đường Gia truy hỏi, cô kể lại sự việc một cách đơn giản.  

"Gì cơ? Mẹ kiếp, thật đáng thất vọng!" Đường Gia tức giận, suýt nữa muốn xông đến ký túc xá nam để lôi Triệu Hằng ra mắng một trận.  

Cô hoàn toàn không cân nhắc đến khả năng Dương Tinh nói dối, giữa phụ nữ và đàn ông, cô không do dự mà chọn tin tưởng người chị em của mình.  

"Tớ còn tưởng cậu ta thật sự có thành ý, nếu không thì dù có nói gãy lưỡi tớ cũng chẳng nhận đồ của cậu ta!"  

Ô Nhĩ thở dài như đã nhìn thấu hồng trần: "Cuộc sống đầy rẫy phiền phức, vẫn là giang hồ thú vị hơn."  

Vừa nói, cô vừa mở game ra.  

Vừa quay lại thì nhận được thông báo từ hệ thống, đúng lúc vệ sĩ của cô đang online.  

Thấy tâm trạng của Ô Nhĩ không bị ảnh hưởng quá nhiều, Đường Gia mới thở phào nhẹ nhõm. Cô mở WeChat, tìm Triệu Hằng, tay gõ bàn phím nhanh đến mức như sắp để lại tàn ảnh.  

[Tôi] Bánh Bao Nhân Sữa: [Chó con thò đầu.jpg.]

[Bạn bè] Phi0336: 1  

Chơi game được mấy ngày, Ô Nhĩ đã không còn là tay mơ như trước nữa, giờ cô có thể hiểu ký hiệu "1" nghĩa là "có mặt, đồng ý".  

Chờ một lúc, quả nhiên lời mời vào đội của đối phương đã được gửi đến.  

Ô Nhĩ vui vẻ ấn đồng ý.  

Nhưng khi vào đội, cô lập tức sững người, đứng bên cạnh anh còn có một người khác, mặc bộ thời trang màu xanh lục, eo đeo túi thuốc là Ma Pháp Tiên Tiên.  

Đây là khu vực nhộn nhịp nhất trong thành chính, bất kể lúc nào đăng nhập cũng đều có vô số người đang làm loạn một cách khó hiểu.  

[Bạn bè] Phi0336: Cô ta vừa kết bạn với tôi.

Chắc chắn là do mấy ngày qua tất cả những kẻ đuổi giết cô đều đã bị tiêu diệt, nên Ma Pháp Tiên Tiên mới tìm đến tận đây.  

Lúc này, Ô Nhĩ không kịp nghĩ ngợi nhiều, trong đầu cô chỉ có một câu hỏi: Anh đã đồng ý chưa?

Ngay khi dòng chữ xuất hiện trên đầu Ma Pháp Tiên Tiên, kênh thế giới cũng lập tức được cập nhật.  

[Thế giới] Ma Pháp Tiên Tiên: Anh kiếm khách, đây là ân oán cá nhân giữa bọn tôi, anh đừng xen vào thì hơn nha~*  

Đây là tin nhắn trên kênh thế giới, nếu Ma Pháp Tiên Tiên đã kết bạn, lẽ ra cô ta phải nhắn riêng mới đúng.  

Hiểu ra điều này, Ô Nhĩ bỗng cảm thấy phấn chấn trở lại.  

Dù thời gian chưa lâu, nhưng cô đã xem Phi0336 là bạn, và tất nhiên cô hy vọng bạn mình sẽ đứng về phía cô.  

[Thế giới] Ăn Ngon Uống Khỏe Gọi Vịt: Hửm? Tôi ngửi thấy mùi drama rồi.

[Thế giới] Hôm Nay Cũng Cần Cố Gắng: Có người không? Mang ghế ra ngồi hóng nào. 

[Thế giới] Ma Pháp Tiên Tiên: Hơn nữa, cô ta cướp mất vật phẩm của tôi, tôi treo thưởng để trút giận một chút cũng không quá đáng chứ? 

Lại là chữ "cướp" này!  

Tâm trạng mới khá lên của Ô Nhĩ lại tụt xuống đáy.  

Cô đã giải thích với cô ta từ lâu, thậm chí mấy ngày nay bị truy sát cũng không truy cứu, vậy mà Ma Pháp Tiên Tiên lại tìm đến bạn của cô.  

[Thế giới] Phi0336: Cô treo thưởng của cô, tôi giết của tôi.

[Thế giới] Ma Pháp Tiên Tiên: Kiếm khách các anh đều lạnh lùng như vậy sao? Nói lý chút đi anh trai. Hay là cô ta đã trả tiền cho anh rồi? Tôi trả gấp đôi có được không?

[Tôi] Bánh Bao Nhân Sữa: Mọi người cùng đánh phó bản, cái gì gọi là tôi cướp của cô?

[Thế giới] Ma Pháp Tiên Tiên: Không cãi lại được thì chỉ biết báo cáo à? Đúng là đồ nhạy cảm dễ vỡ, xui xẻo thật!

Ô Nhĩ xem như đã được chứng kiến sức mạnh nhỏ bé nhưng đáng sợ của anh hùng bàn phím trên mạng.  

Câu nói của Ma Pháp Tiên Tiên khiến cô đỏ bừng cả mặt, vừa tức giận, vừa xấu hổ.  

[Thế giới] Ma Pháp Tiên Tiên: Gửi một trăm bao lì xì cho mọi người xua xui xẻo nào~ [Dễ thương]

[Thế giới] Ma Pháp Tiên Tiên: [Bao lì xì mật khẩu: Cướp đồ của người khác thì trời đánh thánh đâm.]

Chẳng mấy chốc, kênh thế giới tràn ngập dòng chữ "Cướp đồ của người khác thì trời đánh thánh đâm".  

Ô Nhĩ biết rằng với loại người này, nói lý lẽ chẳng có ích gì. 

Lúc này đầu cô rối như tơ vò, hoàn toàn không biết phải làm gì tiếp theo.  

[Bạn bè] Phi0336: Đứng hình rồi à?

Là tin nhắn riêng. Ô Nhĩ chậm rãi trả lời một chữ "1".  

[Bạn bè] Phi0336: Treo thưởng cô ta đi, tôi nhận.

Đúng rồi!

Nếu Ma Pháp Tiên Tiên có thể treo thưởng truy sát cô, vậy tại sao cô không thể làm điều ngược lại?  

Hơn nữa, rõ ràng đối phương không có ý định giảng hòa, nếu cô cứ tiếp tục nhịn, e rằng đến mức tức đến phát bệnh mất.  

Ô Nhĩ lấy lại tinh thần, loay hoay một hồi cuối cùng cũng đăng được lệnh truy nã. Chưa kịp làm gì, cô đã thấy nhiệm vụ được nhận ngay lập tức. 

Ô Nhĩ đã phát lệnh truy nã, có tổng cộng bảy lần.

Nếu không phải chỉ có bảy lệnh thưởng, cô thực sự muốn đăng hẳn một trăm cái để trả lại đủ.  

Vậy là ngay tại nơi nhộn nhịp nhất của thành chính, kiếm khách không thèm dùng kỹ năng, chỉ đơn giản là đánh thường, nhưng vẫn khiến thanh máu của dược sư tụt xuống chỉ còn một vạch mỏng manh.  

Ô Nhĩ còn đang thắc mắc thì đột nhiên thấy anh từ đâu biến ra một cây đuốc, sau đó châm lửa lên người Ma Pháp Tiên Tiên. 

Nhờ vào cơ chế vật lý xuất sắc của Phong Vũ Giang Hồ, Ma Pháp Tiên Tiên cứ thế bị thiêu sống. 

Sau đó, anh lại đá cô ta xuống sông, rồi dùng kỹ năng đóng băng mặt nước. 

Một dược sư như Ma Pháp Tiên Tiên không thể phá băng, thế là chết đuối.  

Tóm lại, đây là lần đầu tiên Ô Nhĩ được chứng kiến cái chết kỳ lạ đến vậy. 

[Bạn bè] Phi0336: Hả giận chưa?

Ban đầu cảm thấy cũng bình thường, nhưng khi thấy Ma Pháp Tiên Tiên chửi ầm lên trên kênh thế giới, Ô Nhĩ thực sự cảm thấy thoải mái hơn nhiều.

[Tôi] Bánh Bao Nhân Sữa: Cảm ơn.  

[Bạn Tốt] Phi0336: Chia sẻ lo lắng với kim chủ là nghĩa vụ của vệ sĩ.  

Kim chủ cái gì chứ? 

Trong đầu Ô Nhĩ lập tức hiện lên hai chữ "bao nuôi", cảm thấy vô cùng xấu hổ, giả vờ như không nhìn thấy tin nhắn này.  

Ma Pháp Tiên Tiên càng lúc càng quá đáng, lời nói ngày càng khó nghe.  

Bảy lệnh truy nã nhanh chóng được sử dụng hết.

Ô Nhĩ quyết định dùng tiền để giải quyết vấn đề. 

Nạp tiền, mua lệnh truy nã.  

Cô lập tức phát ra một trăm nhiệm vụ truy nã.  

[Bạn Tốt] Phi0336: Kim chủ, dù là vệ sĩ giỏi đến đâu cũng sẽ mệt chết đó.  

Anh nói vậy nhưng tin nhắn lại hiển thị rằng cả một trăm nhiệm vụ truy nã đều đã bị anh nhận hết.  

Ô Nhĩ có chút ngại ngùng.  

[Tôi] Bánh Bao Nhân Sữa: Thực ra tôi chỉ muốn dọa cô ta thôi, anh không cần nhận hết đâu.  

Không nhận được hồi âm của anh, Ô Nhĩ đóng giao diện tin nhắn lại, rồi mới phát hiện anh đang bận giết Ma Pháp Tiên Tiên.  

Cô chăm chú theo dõi một lúc, cuối cùng Ma Pháp Tiên Tiên cũng không chịu nổi nữa, tuyên bố đình chiến.  

Cô ta gửi tin nhắn riêng đến.  

[Bạn tốt] Ma Pháp Tiên Tiên: Cô thu hồi lệnh truy nã, tôi cũng thu hồi, vậy được chưa?  

Ô Nhĩ không phải người thích tranh đấu, vì thế cô nhanh chóng thu hồi lệnh truy nã. Lần này đối phương cũng rất dứt khoát, tất cả lệnh truy nã dành cho Ô Nhĩ đều được thu hồi lại.  

Bây giờ sẽ không còn ai đuổi giết cô nữa.   

[Tôi] Bánh Bao Nhân Sữa: A! Hương vị của tự do. 

[Bạn Tốt] Phi0336: [Chúc mừng] [Chúc mừng]. 

Ô Nhĩ thật sự rất vui, muốn nói chuyện với anh thêm một chút, nhưng nghĩ lại, nếu Ma Pháp Tiên Tiên đã rút lệnh truy nã, vậy thì dường như anh cũng không cần làm vệ sĩ của cô nữa. Nghĩ đến đây, tâm trạng cô trở nên kỳ lạ.  

Thật ra hai ngày nay có anh chơi game cùng, cô cảm thấy rất vui.  

Nhưng Ma Pháp Tiên Tiên vẫn chưa chịu từ bỏ.  

Cô ta gửi lời thách đấu đến Ô Nhĩ trên kênh thế giới.

[Thế giới] Ma Pháp Tiên Tiên: Tuy hai chúng ta thuộc hai phái khác nhau, nhưng đều là buff, vậy cũng không tính là ta bắt nạt ngươi đâu nhỉ? CÔ sẽ không từ chối chứ? @Bánh Bao Nhân Sữa  

[Thế giới] Ăn Ngon Uống Khỏe Gọi Vịt: Càng ngày càng ảo diệu, dược sư và nhạc sư cũng quyết đấu nữa, chẳng lẽ đánh nhau ba ngày ba đêm luôn?  

Buổi chiều vừa bị oan trong thư viện, tâm trạng Ô Nhĩ vốn đã không tốt, bây giờ lại bị khiêu khích thế này, cô chỉ cảm thấy một luồng nhiệt khí xộc thẳng lên não, vậy mà lại trực tiếp đồng ý.  

May mắn là dù có tức giận đến đâu, cô cũng không quên một sự thật mình là một con gà mờ. 

[Tôi] Bánh Bao Nhân Sữa: Được, tôi chấp nhận, nhưng tôi cần thời gian.  

[Thế giới] Ma Pháp Tiên Tiên: Không thành vấn đề, vậy thì tối chủ nhật tuần sau sáu giờ, gặp nhau trên võ đài.  

Chủ nhật tuần sau, tức là còn mười ngày.  

[Thế giới] Nhân Lúc Loạn Lấy Trộm Quần Lót: Wow, buff PK, hấp dẫn quá!  

[Thế giới] Dẫn Người Tình Chạy Trốn: Cái này thì PK cái gì? Rõ ràng dược sư mạnh hơn nhạc sư còn gì? Phiên bản này nhạc sư yếu xìu, tổ thiết kế cút về nhà ăn *** đi. 

[Hệ thống] Phát hiện người chơi Dẫn Người Tình Chạy Trốn đăng thông tin không phù hợp, bị cấm chat ba ngày để cảnh cáo.  

[Thế giới] Tiểu Chu: Ai nói nhạc sư yếu hơn dược sư? Buff cho đồng đội của nhạc sư thì phái nào sánh bằng?  

Không biết từ lúc nào kênh thế giới đã lệch chủ đề, mọi người bắt đầu tranh luận kịch liệt về việc nhạc sư hay dược sư mạnh hơn, cuối cùng lại biến thành cá cược xem trận PK vào chủ nhật sẽ là nhạc sư thắng hay dược sư thắng.  

Ô Nhĩ không ngờ mọi chuyện lại thành ra thế này, cảm thấy áp lực nhân đôi.  

Cô là một người chơi giải trí điển hình, chơi game chỉ để xem cốt truyện và ngắm phong cảnh, ngay cả kỹ năng của mình cũng không nắm rõ, vậy làm sao PK với người khác đây?  

Về mặt chiến lực, Phong Vũ Giang Hồ không quá ưu ái dân nạp tiền. Để tất cả có thể cảm nhận niềm vui chiến đấu, trang bị mà dân nạp mua được thì dân cày cũng có thể chăm chỉ mà kiếm ra, còn về thuộc tính của trang bị, tất cả đều như nhau.  

Bây giờ, điều Ô Nhĩ cần gấp là nâng cao kỹ thuật và trang bị của mình. Nhưng trước đó, cô gửi hồng bao cho Phi0336 để thanh toán.  

Quy đổi ra nhân dân tệ là 666 tệ.  

Hai ngày nay cô đã làm phiền anh không ít, nên muốn gửi nhiều một chút.  

Bên kia, Tiêu Hồng ném tay cầm game sang một bên, thò đầu qua nhìn màn hình của Kim Duật Phi, lầm bầm: “Xong chưa đó?”  

Nhìn thấy hồng bao, hắn lập tức hét toáng lên: “Oái! Ai đây? Lại còn gửi hồng bao cho đại thiếu gia A Phi của chúng ta?”  

Thấy avatar của Bánh Bao Nhân Sữa chuyển sang xám, Kim Duật Phi tắt điện thoại, lười biếng tựa người vào sofa. Giọng nói uể oải lại tùy ý: “Kim chủ của tôi.”

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play