Khăn tay bán rất đắt hàng, một buổi sáng đã bán được tám chiếc, mỗi chiếc lãi ba hào, tám chiếc chính là hai đồng tư.
Còn áo sơ mi sợi tổng hợp chỉ bán được một chiếc.
Vốn dĩ Lý Liên Hoa ôm hy vọng cực lớn, chỉ cần bán được hai chiếc áo sơ mi thôi, sẽ kiếm được nhiều tiền hơn bán khăn tay, ai ngờ chỉ bán được một chiếc.
Thấy sắc mặt con gái không được vui, Lưu Đại Ngân vội vàng khuyên nhủ con gái mình: “Hôm nay là thứ tư, công nhân, giáo viên, bác sĩ gì đó đều bận đi làm, đợi cửa hàng quần áo của con có danh tiếng rồi, còn lo không bán được áo sơ mi sao?”
Trong niên đại này, công nhân, giáo viên, bác sĩ… Những người ăn cơm quốc gia này mới là người lắm tiền nhất, bọn họ bận đi làm, tất nhiên áo sơ mi của Lý Liên Hoa không dễ bán đi rồi.
“Mẹ thấy hôm nay có mấy người hỏi giá áo sơ mi, sau đó đều nói không mang đủ tiền, khả năng ngày mai sẽ tới mua đó. Tục ngữ có câu thế này, vạn sự khởi đầu nan, buổi sáng ngày đầu tiên đã bán được một chiếc sơ mi, tám chiếc khăn tay rồi, con còn sợ không bán được hàng sao? Con đó, đừng thở ngắn than dài nữa, mau lấy lại tinh thần đi, lát nữa khách tới nhớ cười tươi vào, đừng dùng c vẻ mặt đưa đám này..”
Lưu Đại Ngân khuyên nhủ một phen, Lý Liên Hoa cũng nở nụ cười: “Mẹ, vẫn là mẹ thông suốt, con nghĩ sai rồi.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT