Dù sao thì Nhỏ Hai nhà họ Hứa sớm muộn gì cũng phải lập gia đình, gả cho nhà nào mà chẳng vậy?
Bà cụ cũng lên tiếng: “Đã đến nhà họ rồi thì là người của họ, muốn dạy bảo thế nào là tùy họ.”
Người phụ nữ mặt đen bắt đầu lưỡng lự, đưa mắt quan sát Hứa Nam Nam thêm lần nữa, khiến cô tức tối: “Nhìn cái gì mà nhìn, tôi nói rồi, tôi không chịu đâu!”
Người phụ nữ này chẳng buồn để tâm đến cô, chỉ gật đầu với bà cụ: “Được thì được thôi, nhưng ba mươi đồng thì không đưa, con bé này trông khó bảo quá.”
Bà cụ lườm Hứa Nam Nam đầy giận dữ, như thể trách cô làm ầm lên khiến giá sính lễ bị giảm: “Không cần tiền cũng được, nhưng lương thực thì không thể thiếu. Hơn nửa năm nay nhà này toàn ăn cháo loãng, đã lâu chẳng có bữa no.”
“Các người nói cái gì vậy? Ai đồng ý cơ chứ?” Hứa Nam Nam trợn mắt phản đối.
Nhưng mấy người kia coi cô như không khí, bàn bạc xong xuôi, bà cụ tiễn hai người kia rời đi. Đợi họ khuất bóng, bà cụ mới quay lại nhìn Hứa Nam Nam đang tức run người: “Chuyện này mày không có quyền quyết. Dù cha mẹ mày có về, cũng chẳng thay đổi được gì.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT