Lúc này, Hứa Nam Nam không thể nói rõ chiếc quần kia từ đâu mà có, chỉ đành lặng lẽ để mọi chuyện trôi qua.
Sau khi mặc xong, cô liền cõng Hứa Tiểu Mãn, chuẩn bị bước ra khỏi cửa.
Hai chị em vừa định đẩy cửa phòng nhỏ thì bất ngờ nghe thấy giọng bà cụ vang lên từ bên ngoài. Hứa Tiểu Mãn hoảng sợ, run rẩy nói: “Chị ơi, bà đang ở ngoài kia.”
Hứa Nam Nam chẳng ngại bà cụ, nhưng cô không muốn Hứa Tiểu Mãn phải sợ hãi. Cô bé này đã chịu áp lực nhiều năm, nhất thời chưa thể vượt qua nỗi ám ảnh về bà.
Cô nhẹ nhàng đặt Tiểu Mãn xuống, hé cửa nhìn ra ngoài, muốn xem liệu bà cụ đã vào nhà chưa.
Bên ngoài, bà cụ đang tươi cười tiếp đón hai người phụ nữ trung niên. Một người đầu hơi to, da mặt sạm đen, còn người kia thì mắt híp, giọng nói sang sảng. Người phụ nữ mắt híp lên tiếng: “Bác gái, tôi đã lo xong chuyện hôn sự này cho bác rồi, chị Liễu đây cũng đồng ý. Bác thấy khi nào đưa người qua được? Mấy năm nay mùa màng kém, tôi nghĩ chẳng cần mấy thủ tục rườm rà đâu.”
Hứa Nam Nam nghe giọng nói ấy thì thấy quen quen, nghĩ một lúc mới nhớ ra. Người phụ nữ giọng to này là dâu trong thôn họ Hứa, chồng cô ta làm thợ mộc, tay nghề khá ổn, gia đình sống cũng dư dả nên cô ta chẳng phải ra đồng. Nhờ khéo ăn nói, cô ta hay làm mai mối cho người khác. Vì nhà mẹ họ Khâu, mọi người gọi cô ta là bà mối Khâu.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play