"Tôi nói nè, hay là chúng ta cứ làm theo cách nguyên thủy nhất đi? Chẳng phải chúng ta muốn ra ngoài sao?"
Giọng của Tiền Lai trầm thấp vang lên bên tai, Ngu Khanh đi theo anh, hàng mi dài khẽ lay động: “Ý cậu là… đi tìm viện trưởng lừa thẻ ra vào à?"
“Đúng vậy, dù sao cậu cũng có thẻ tên, hắn ta chỉ dựa vào thẻ tên để nhận diện người mà.”
“Nhưng cái áo đó bị bẩn rồi.” Ngu Khanh lẩm bẩm: “Áo blouse trắng dính đầy máu của Chương Dịch, không thể mặc lại nữa mà.”
Vừa nói, ba người đi ngang quầy lễ tân, Tiền Lai quen thuộc chào chị y tá trực quầy, cổ tay khẽ nâng, chiếc lục lạc vàng phát ra tiếng leng keng, vang lên cùng nhịp với lục lạc của y tá.
Chào hỏi xong, anh ta mới tiếp tục nói như không có chuyện gì: “Vậy thì thế này đi, cơm nước xong xuôi tôi sẽ đi tìm y tá, hỏi xem còn cái áo nào khác không, còn cậu thì đi quan sát hành tung của viện trưởng."
“Ừm.” Ngu Khanh gật gật đầu, rồi nhận ra sau câu nói đó, Tiền Lai không lộ biểu cảm gì lại rút tay khỏi vai cậu, lặng lẽ kéo giãn khoảng cách.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT