Chuyện Từ Tri Tinh phân hoá thành omega cũng không có gì bất ngờ.

Từ nhỏ, cậu đã ốm yếu bệnh tật triền miên, phát triển chậm chạp, trong thế giới mà chiều cao của alpha đều phát triển đến 1m90, tới năm 18 tuổi cậu cũng chỉ cao đến 1m77.

Ngay cả kỳ phân hóa cũng muộn hơn so với bạn bè cùng trang lứa mấy năm.

Bạn thân từ nhỏ của cậu là Lộ Tây Minh đã phân hóa thành một alpha từ năm 15 tuổi.

Còn cậu, mãi đến nghỉ hè năm 18 tuổi mới chính thức phân hóa thành một omega bị dị ứng với thuốc ức chế.

Trên thị trường, thuốc ức chế phổ biến có hai loại, gồm loại tiêm và loại uống, nhưng cả hai đều chứa cùng một thành phần giảm đau, mà Từ Tri Tinh thì lại dị ứng với thành phần này.

- Hiện nay trên thị trường có một loại thuốc ức chế mới được nghiên cứu không chứa chất gây dị ứng, nhưng giá rất đắt, 100 ngàn một liều, trong kỳ động dục đầu tiên này, bệnh nhân đã dùng hết hai liều rồi.

100 ngàn một liều, mà còn không có bảo hiểm chi trả!

Mỗi lần đến kỳ động dục, Từ Tri Tinh ít nhất phải dùng một đến hai liều. Mỗi lần động dục tốn 200 ngàn.

Cậu còn bị rối loạn kỳ động dục, thậm chí có thể xảy ra tình trạng một tháng xuất hiện hai kỳ động dục.

Một tháng 400 ngàn, nhà nào chịu cho nổi?

Vào kỳ động dục, Từ Tri Tinh thà đánh ngất bản thân rồi nhốt mình trong phòng, chứ nhất quyết không dùng loại thuốc ức chế 100 ngàn một liều đó nữa.

- Vẫn còn một cách khác, đó là tìm một alpha đáng tin cậy để thực hiện đánh dấu tạm thời, thay thế tác dụng của thuốc ức chế để vượt qua kỳ động dục.

Nghe có lợi và thực tế hơn nhiều.

- Nhưng cách này cũng có nhược điểm, đó là khi số lần đánh dấu tạm thời tăng lên, omega sẽ ngày càng ỷ lại vào alpha.

Sẽ ỷ lại tới mức nào?

Từ Tri Tinh không tin nó còn mạnh hơn sự ỷ lại của cậu vào tiền bạc.

- Bệnh nhân có thể dựa vào tình trạng thực tế của mình để lựa chọn phương pháp phù hợp vượt qua kỳ động dục.

Không cần suy nghĩ nữa, chọn cách thứ hai đi.

Từ Tri Tinh còn chưa bước ra khỏi phòng khám đã đưa ra quyết định.

Gia cảnh nhà cậu bình thường, ba thì làm giám đốc tại một công ty bất động sản, mẹ thì mở một siêu thị nhỏ, đáng lẽ ra có thể lo đủ cho gia đình, thậm chí còn dư dả đôi chút.

Nhưng từ nhỏ, sức khỏe Từ Tri Tinh đã yếu ớt, bị chẩn đoán mắc hen suyễn từ khi còn bé, phải uống thuốc quanh năm, mỗi năm khám bệnh uống thuốc đều phải tốn một khoản tiền. Không chỉ vậy, từ năm 5 tuổi, cậu đã bắt đầu học piano, tiền mời giáo viên dạy kèm cũng là một khoản chi tiêu lớn.

Hai khoản chi tiêu lớn là hen suyễn và piano khiến tình hình kinh tế của gia đình vốn khá giả trở nên eo hẹp.

May mắn thay, Từ Tri Tinh có khả năng thiên bẩm về piano, năm 16 tuổi, cậu giành được chức vô địch thế giới tại cuộc thi piano quốc tế Beethoven Cup, trở thành quán quân trẻ tuổi nhất thế giới, năm 17 tuổi, cậu ký hợp đồng với công ty quản lý, gia đình mới bớt túng thiếu hơn.

Nhưng không có nghĩa là đủ để chi trả 400 ngàn mỗi tháng.

Từ Tri Tinh tuyệt đối không thể để gia đình vừa mới khấm khá lại rơi vào cảnh túng quẫn chỉ vì chứng dị ứng của mình.

Tuyệt đối không thể!

Nhưng cậu biết tìm đâu ra một alpha đáng tin cậy, nhân phẩm tốt đây?

Trong đầu Từ Tri Tinh lập tức hiện lên một cái tên.

- Tinh Tinh, Tây Minh về rồi. 

Lâm Phương dẫn một chàng trai cao ráo điển trai bước vào phòng bệnh một người.

- Dì Phương, dì cứ lo liệu việc ở siêu thị đi, có con ở đây chăm sóc Tinh Tinh rồi, dì yên tâm.

Lộ Tây Minh đặt chiếc túi tennis trên vai xuống, quầng thâm dưới mắt lộ rõ, nhìn là biết không được ngủ ngon, vừa mới kết thúc giải đấu tennis, cậu ấy nghe tin Từ Tri Tinh phân hoá, bèn lập tức đặt chuyến bay sớm nhất trở về từ nước ngoài.

Ba mẹ Lộ Tây Minh ly hôn từ khi cậu ấy còn rất nhỏ, không ai muốn nuôi cậu ấy cả, vì vậy, bắt đầu từ năm 5 tuổi, cậu ấy được gửi một khoản tiền chu cấp hằng năm và gửi nuôi ở nhà đối diện - nhà của Từ Tri Tinh. Lâm Phương một tay nuôi nấng hai đứa nhỏ khôn lớn nên rất yên tâm về Lộ Tây Minh, hơn nữa, hiện giờ kỳ động dục của Từ Tri Tinh cũng đã qua cơn nguy hiểm, vì thế bà tin tưởng nói: - Được rồi, dì về nhà nấu cơm trước, buổi trưa mang sang cho hai đứa. ( truyện trên app T•Y•T )

Đợi Lâm Phương đi, Lộ Tây Minh xoa nhẹ mái tóc Từ Tri Tinh, lo lắng hỏi: - Sao tự dưng lại phân hóa vậy?

- Tớ cũng không biết nữa, thì tự nhiên phân hóa thôi. May là ở nhà, ba mẹ tớ đều có mặt. Bọn họ cho tớ dùng thuốc ức chế của omega, nhưng không ngờ tớ lại bị dị ứng, thế là vội vàng đưa vào bệnh viện. 

Từ Tri Tinh kể lại tình huống nguy hiểm khi ấy với giọng điệu nhẹ nhàng, cậu bị dị ứng rồi lên cơn hen suyễn, còn trong kỳ động dục nữa, tình huống cực kỳ nguy hiểm, may mắn là được cấp cứu kịp thời, bây giờ không còn nguy hiểm nữa, chỉ cần ở lại bệnh viện vài ngày để theo dõi, phòng trường hợp xảy ra biến chứng.

Chỉ mới nghe những lời này thôi, Lộ Tây Minh đã thầm hoảng sợ: - Nhưng cậu phân hóa muộn quá, bây giờ còn bị rối loạn kỳ động dục, lỡ lần sau lại gặp phải trong kỳ động dục thì sao?

- Bác sĩ nói hiện nay có một loại thuốc ức chế mới được nghiên cứu, không chứa chất gây dị ứng, tớ có thể dùng.

- Vậy thì tốt rồi. 

Lộ Tây Minh bớt lo lắng hơn.

- 100 ngàn một liều. 

Giọng Từ Tri Tinh bất giác cao lên, chỉ riêng việc nói ra con số này thôi cũng đủ khiến cậu khiếp sợ.

- Không sao cả.

Ba mẹ Lộ Tây Minh rất giàu có, dù không quan tâm đến cậu ấy, nhưng lại không giới hạn tiền sinh hoạt mỗi tháng, thẻ tín dụng có thể quẹt thoải mái.

100 ngàn đối với cậu ấy chỉ là một con số.

Huống hồ, nếu chi cho Từ Tri Tinh thì bao nhiêu tiền cậu ấy cũng không tiếc. 

- Không sao cái gì mà không sao, 100 ngàn một liều, tớ phải đàn piano bao lâu mới kiếm được 100 ngàn đây. 

Mặt mày Từ Tri Tinh méo xệch, chỉ cần nghĩ đến việc mình đã tốn tận 200 ngàn để vượt qua kỳ động dục đầu tiên, cậu đã đau lòng muốn khóc.

Đây chắc chắn là kỳ động dục khó quên nhất đời cậu.

- Tinh Tinh, tớ... 

Lộ Tây Minh vừa định nói thẻ của tớ cho cậu dùng thoải mái, Từ Tri Tinh bèn cắt ngang: - Bác sĩ nói vẫn còn một cách khác.

- Cách gì?

Từ Tri Tinh ngước mắt nhìn Lộ Tây Minh, đôi mắt đen láy hơi thẹn thùng, im lặng không biết mở lời thế nào.

Chủ động yêu cầu alpha đánh dấu mình, vậy có khác gì đang ve vãn tán tỉnh đâu?

Cậu ngại không nói ra được.

- Sao vậy? Nếu cần tiền thì đừng lo, chuyện đó không thành vấn đề. 

Lộ Tây Minh thấy Từ Tri Tinh ấp úng, biết là cậu vẫn tiếc tiền.

- Không phải chuyện tiền bạc, cách này không tốn tiền. 

Mặt Từ Tri Tinh ửng đỏ, siết chặt lấy ga giường bên dưới, lời đã đến bên miệng nhưng mãi vẫn không nói ra được.

Lộ Tây Minh kiên nhẫn hỏi: - Vậy là cách gì?

- Cậu đã từng đánh dấu omega bao giờ chưa? 

Từ Tri Tinh vòng vo hỏi.

- Chưa. 

Lộ Tây Minh dứt khoát đáp.

- Ồ.

Từ Tri Tinh lại càng không biết phải mở lời thế nào.

Lộ Tây Minh chợt nghĩ đến một khả năng, đứng dậy bất an hỏi: - Cậu bị alpha đánh dấu rồi?

Từ Tri Tinh lắc đầu.

Lộ Tây Minh lại yên tâm ngồi xuống trước giường bệnh, nếu có alpha nào dám nhân lúc Từ Tri Tinh động dục mà đánh dấu cậu, cậu ấy nhất định sẽ khiến kẻ đó cả đời này đừng mong cứng được nữa.

- Vậy đó là cách gì? Nói cho tớ nghe đi.

Tuy giọng điệu như đang dỗ dành, nhưng sự kiểm soát của Lộ Tây Minh đối với Từ Tri Tinh chưa hề giảm sút dù chỉ một chút.

Dù luôn cố gắng kiềm chế, nhưng sự chiếm hữu đến mức bệnh hoạn của cậu ấy dành cho Từ Tri Tinh vẫn vô thức bộc lộ qua từng hành động nhỏ nhặt.

Từ Tri Tinh cụp lông mi, đôi tay vốn luôn uyển chuyển lướt trên phím đàn giờ đây lại siết chặt vào nhau vì căng thẳng, mím chặt môi không nói gì.

Lộ Tây Minh tiếp tục hỏi: - Là cách gì thế, Tinh Tinh?

- Nếu cậu không muốn nói, vậy để tớ đi hỏi bác sĩ.

Sợ mình thể hiện quá rõ ham muốn kiểm soát, cậu ấy bổ sung thêm một câu: - Được không?

Từ Tri Tinh ngước mắt kéo lấy cánh tay Lộ Tây Minh, ngăn động tác cậu ấy chuẩn bị bước ra ngoài.

- Sao thế? 

Khóe miệng Lộ Tây Minh khẽ cong lên, vì một cái chạm nhẹ của Từ Tri Tinh mà lòng đã trào dâng niềm vui.

- Cậu...

Từ Tri Tinh do dự thật lâu, cố đè nén sự xấu hổ, lí nhí hỏi: - Cậu có thể đánh dấu tạm thời tớ không?

Chỉ vừa nghe bốn chữ đánh dấu tạm thời này, Lộ Tây Minh cảm thấy như thể trúng số độc đắc, đầu váng mắt hoa rồi lại phấn khích không dám tin.

- Cậu có biết mình đang nói gì không? 

Đôi mắt Lộ Tây Minh tối sầm, ánh nhìn trở nên nguy hiểm, nhìn nơi gáy phiếm đỏ của Từ Tri Tinh, tuyến thể vẫn còn sưng nhẹ vì dư âm của kỳ động dục.

Từ Tri Tinh đang yêu cầu một alpha đã thầm yêu cậu nhiều năm đánh dấu cậu.

Cái này có khác gì yêu cầu alpha chơi cậu đâu chứ?

Thậm chí, đánh dấu tạm thời còn để lại dấu vết lâu hơn so với một lần quan hệ.

- Đây là cách khác mà bác sĩ nói. 

Giọng Từ Tri Tinh như muỗi kêu, dù cậu học môn sinh lý không giỏi, nhưng cậu cũng biết một omega mà chủ động nói ra mấy câu này thì lẳng lơ cỡ nào.

- Có thể dùng đánh dấu tạm thời để thay thế hiệu quả của thuốc ức chế.

Từ Tri Tinh cố gắng giải thích hành vi của mình từ góc độ y học, để không khiến mình trông như đang cố tình ve vãn.

- Thuốc ức chế 100 ngàn một liều là quá đắt, mỗi lần tớ phải dùng hai liều, tớ không nỡ tiêu nhiều tiền như vậy.

Từ Tri Tinh ngẩng đầu lên, hàng mi dày vì ngượng ngùng mà không ngừng run rẩy, đôi mắt sáng ngời nhìn alpha trước mặt đầy mong đợi, rồi lại hỏi lần nữa: - Sau này khi tớ vào kỳ động dục, cậu có thể đánh dấu tớ tạm thời không?

- Không phiền phức gì đâu, chỉ cần cắn một cái là được.

Từ Tri Tinh chưa từng bị đánh dấu, cậu chỉ nhớ mang máng trong sách nói như vậy.

Người đối diện im lặng một lúc lâu không nói chuyện, ánh mắt chờ mong của Từ Tri Tinh dần ảm đạm: - Tây Minh...

Lộ Tây Minh nghi ngờ mình vẫn chưa tỉnh ngủ, vì cả trong mơ cậu ấy cũng không dám mơ đến chuyện tốt đẹp như vậy, cậu ấy cố gắng kiềm chế khóe môi để không mỉm cười.

Từ Tri Tinh lắc qua lắc lại cánh tay Lộ Tây Minh, sự chắc chắn ban đầu cũng dần trở nên lung lay.

Từ nhỏ đến lớn, Lộ Tây Minh luôn đáp ứng mọi yêu cầu của cậu, ngoan ngoãn nghe theo cậu. nên dù Từ Tri Tinh biết yêu cầu này có hơi quá đáng, nhưng cũng không nghĩ rằng Lộ Tây Minh sẽ từ chối.

Tuy nhiên, giờ phút này nhìn đối phương mím chặt môi, khuôn mặt không nói lời nào, Từ Tri Tinh dường như đã có được đáp án.

- Không được ư?

- Được. 

Lộ Tây Minh buột miệng thốt ra, sợ Từ Tri Tinh đổi ý.

- Hả? 

Từ Tri Tinh thoáng sững sờ: - Cậu đồng ý đánh dấu tớ à?

- Tớ đồng ý. 

Lộ Tây Minh trả lời như thể đang tuyên thệ trong lễ cưới.

- Tốt quá rồi. 

Lòng Từ Tri Tinh cũng không còn trói buộc: - Vậy lần tới khi tớ động dục, cậu đánh dấu tạm thời tớ nhé.

- Ừm.

- Nhưng mà phải đánh dấu thế nào. 

Từ Tri Tinh hơi hoang mang: - Cậu muốn thử bây giờ luôn không?

 

 

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play