Mưa xuân đến nhanh mà đi cũng nhanh, chẳng mấy chốc trời đã tạnh. Trong con hẻm nhỏ, từng nhà lần lượt mở cửa sổ, những đứa trẻ không chịu nổi sự ngột ngat, chân trần chạy ra ngoài, dẫm lên những vũng nước đọng trên nền đá xanh.
Diệp Nhất Bách ẩn nấp trong khe hẹp giữa hai ngôi nhà, mắt không chớp lấy một cái, chăm chú nhìn hai căn nhà dân sát cạnh nhau ở phía trước, nét mặt căng thẳng đến cực độ.
Bên cạnh anh còn một gã sai vặt trẻ tuổi, dáng vẻ đầy lo lắng, trong tay nắm chặt hai đồng bạc.
“Vậy tức là, trong căn nhà đó có tổng cộng bảy người trưởng thành, sáu nam một nữ. Hai người đàn ông thường xuyên ở căn nhà bên phải? Còn đứa trẻ thì sao? Ngươi đã từng thấy đứa trẻ nào chưa?”
Gã sai vặt suy nghĩ một lúc lâu rồi nói: “Đứa trẻ… hình như ta chỉ thấy một lần thôi, do một chị gái bế, suốt quãng thời gian đó không nói câu nào. Khi ấy ta còn đặc biệt khen đứa bé một câu, nhưng vừa dứt lời, chị gái kia đã lập tức bế đứa trẻ vào trong phòng. Lúc đó ta còn lấy làm lạ, vì khi ta đi đưa cơm cho nhà khác, người ta đều thích ta khen con cái họ lắm.”
“Ngươi chỉ thấy một đứa?” Diệp Nhất Bách cau mày.
“Chắc là một đứa thôi. Ta chỉ là người đưa cơm, cũng không chú ý lắm.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play