Tô Trúc Tâm cố gắng đè ép lại sự tức giận muốn phun ra ngoài, mắt đỏ lên, đột nhiên khóc thành tiếng.
“Huệ Huệ, muội sao có thể nói như vậy chứ, ta biết bản thân mình vừa mập vừa xấu, còn ăn nhiều.” Giọng cô lớn, hấp dẫn các thôn phụ cũng ngó đầu tới xem.
Thấy người bắt đầu đông hơn, cô càng ra sức khóc hơn, “Nhưng ta thực sự là tới để cảm tạ ân tình, Huệ Huệ muội mở miệng liền vu khống ô nhục ta, ta thực sự là không biết khóc vào đâu, có miệng cũng không nói được.”
Đại ma hay hóng chuyện thích xem náo nhiệt chen lên trước hỏi: “Thôn trưởng, có chuyện gì vậy, vị đó của Tô gia sao lại khóc thảm như vậy chứ.”
Thôn trưởng vừa định mở miệng giải thích, Tô Trúc Tâm liền cướp lời: “Lưu đại nương, bà nói lý hộ xem, cháu bưng bát mỳ tới mượn xe bò, không cẩn thận làm đổ mất, nhưng Chu Huệ Huệ không phân phải trái đúng sai vừa bước vào cửa liền nói cháu đánh người!”
Cô kéo Lưu đại nương lại, khóc lóc kể lể.
Vị này chuyên hay quản chuyện bao đồng, hơn nữa ai càng oan ức hơn, ai khóc càng thảm hơn thì bà liền nói giúp cho người đó.
Tô Trúc Tâm lợi dụng Lưu đại nương nói một hồi, nói cho Chu Huệ Huệ đỏ mặt tía tai.
Thấy cô nói có đầu có cuối, Lưu đại nương lập tức tin lời của Tô Trúc Tâm, ánh mắt nhìn Chu Huệ Huệ liền mang theo chút oán trách.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play