Hai giờ trước.
Trên đường đến du thuyền ở bờ biển, Lý Đô Mật không ngừng khoe khoang về người anh họ mà cô ta sắp gặp.
“Anh họ tôi tuy gia thế tốt nhưng anh ấy không giống những thiếu gia chỉ biết chơi bời. Anh ấy rất tốt, nếu không làm sao biết nhóm chúng ta đang ở đây lại còn nhiệt tình mời mọi người lên du thuyền chơi? Mọi người cứ thoải mái đừng ngại gì nhé.”
Trong suốt chuyến đi này, Lý Đô Mật đã chịu quá nhiều ấm ức, cuối cùng cũng có người ủng hộ cô ta, giờ cô ta cảm thấy tự tin hơn nhiều. Cô ta nhìn về phía bên cạnh nơi Minh Vi đang tựa vào và nhìn về phía Tống Vãn Huỳnh đang không để ý đến mình, lòng đầy ấm ức nhưng khi nghĩ đến việc anh họ sẽ giúp cô trả thù thì không khỏi cảm thấy háo hức.
Chẳng bao lâu sau, cả nhóm đã đến bến tàu.
Hiện tại là mùa cao điểm cho các chuyến du ngoạn trên biển, bến tàu ngập tràn các du thuyền sắp ra khơi.
Lý Đô Mật từ xa đã nhìn thấy người anh họ đứng tựa vào công trình đặc trưng của bến tàu. Cô phấn khích vẫy tay gọi lớn: “Anh họ!” rồi lao vào vòng tay anh ta, “Anh họ, em nhớ anh quá!”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play