Ha, cô thật xấu tính.
Ban đêm có chút lạnh, Tống Vãn Huỳnh đứng dậy định lấy một chiếc áo khoác. Khi đứng lên, cô hơi loạng choạng suýt ngã, may là được Trương Chi Ngang bên cạnh đỡ lấy.
"Cẩn thận."
Tống Vãn Huỳnh rõ ràng có chút say, hai má ửng đỏ, tuy vẫn cố giữ tỉnh táo nhưng chân lại loạng choạng, cô thuận tay nắm lấy tay Trương Chi Ngang để đứng vững, sau một lúc, cô ngẩng đầu lên và cười với cậu ta, "Không sao đâu, tôi đi lấy áo khoác."
Thấy Tống Vãn Huỳnh đi ra ngoài, Lý Đô Mật che micro, ghé vào tai Minh Vi thì thầm nói: "Chị Minh Vi, chị có cảm thấy Trương Chi Ngang có ý với chị Vãn Huỳnh không?"
Minh Vi nhíu mày một chút, "Sao lại nói vậy?"
"Chị không thấy à? Cậu ấy bỏ tiền của mình mua cho chị Vãn Huỳnh con tôm hùm Boston đắt như vậy, ánh mắt cậu ấy nhìn chị Vãn Huỳnh như suýt nữa muốn hòa tan rồi, rõ ràng như vậy, chị không nhận ra sao?"

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play