Văn phu nhân mỉm cười nói: “Sao lại thế được, cháu có lòng đến thăm đã là rất tốt rồi. À đúng rồi, ba mẹ cháu dạo này vẫn khỏe chứ?”
“Vâng, vẫn ổn ạ, cảm ơn dì đã quan tâm.” Nói xong, Minh Phi quay sang Tống Vãn Huỳnh, “Vãn Huỳnh, thật ra lần này đến đây ngoài việc đến thăm lão tiên sinh và dì, còn có một chuyện nữa. Hôm ở đoàn phim xảy ra một số hiểu lầm, hy vọng em đừng để trong lòng được không?”
Phu nhân Văn nghi hoặc hỏi: “Hiểu lầm? Hiểu lầm gì vậy?”
Minh Phi cười nhẹ: “Thật ra cũng không có gì to tát, chỉ là cháu lỡ lời nói sai vài câu, giải thích ra là được. Mong Vãn Huỳnh đừng chấp nhặt với chị nhé.”
Tống Vãn Huỳnh nheo mắt lại.
Trà xanh, cái vị trà xanh thuần khiết này, cô quá quen rồi.
Chuyện nói đôi ba câu nhàn thoại ở đoàn phim thì sao gọi là hiểu lầm được? Rõ ràng chỉ là vài lời tranh cãi vậy mà Minh Phi lại cố tình trịnh trọng đem ra nói giữa chốn đông người như thể cô là người sai, còn mình thì chịu ấm ức mà đến xin lỗi.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play