……Ân Nguyệt Tuyết mỉa mai không thành ngược lại còn bị Tống Vãn Huỳnh phản đòn một cách sắc bén, sắc mặt lập tức trở nên u ám: “Tôi đâu có nói vậy.”
“Chính cô vừa nói đấy thôi, chị Minh Vi vào nghề bao năm, không có bối cảnh cũng chẳng có quan hệ lại không dùng thủ đoạn mờ ám, vậy nghĩ tới nghĩ lui, ngoài diễn xuất ra còn có thể là lý do gì khác?”
Sắc mặt của Ân Nguyệt Tuyết giờ đã chẳng thể dùng từ “khó coi” để miêu tả nữa, rõ ràng bị Tống Vãn Huỳnh chọc giận không nhẹ.
Trước khi Ân Nguyệt Tuyết kịp lên tiếng, Tống Vãn Huỳnh đã nhanh miệng nói trước: “Đừng giận. Thật ra nghĩ kỹ thì việc đổi vai nữ chính cũng là chuyện tốt cho cô. Diễn xuất của cô không đạt yêu cầu của đạo diễn Trương thì quá trình quay phim sau này chắc chắn cũng chẳng đạt được hiệu quả ông ấy mong muốn. Đợi đến khi phim chiếu, khán giả thấy diễn xuất tệ hại của cô, bên đối thủ chẳng phải sẽ mua vô số bài bôi nhọ cô sao? Fan của cô có khi còn quay lưng vì thất vọng nữa ấy chứ. Lúc đó bộ phim chẳng những không trở thành tác phẩm tiêu biểu của cô mà còn trở thành vết đen lớn trong sự nghiệp. Cô nói xem có phải không?”
Lời lẽ của Tống Vãn Huỳnh vừa đảo trắng thay đen, vừa trơn tru đến đáng kinh ngạc khiến Ân Nguyệt Tuyết nén giận mãi mới nghiến răng hỏi: “Cô tên là gì?”
“Cô không giống chị Minh Vi, cô lăn lộn trong giới bao năm, có bối cảnh có quan hệ, chẳng lẽ còn cần tôi tự giới thiệu mới biết tôi là ai sao?”
Ân Nguyệt Tuyết lạnh lùng liếc nhìn Tống Vãn Huỳnh, lại quay sang nhìn Minh Vi, lần này sau khi bị cô chặn họng thì cũng không nói thêm gì nữa, chỉ hậm hực đụng mạnh vai Tống Vãn Huỳnh rồi sải bước rời đi.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT