Nửa đời trước của ông cụ Văn không phải là một người hồ đồ, nếu không cũng chẳng thể gây dựng được cơ nghiệp lớn như nhà họ Văn. Chỉ là trung niên mất vợ, tuổi già lại mất con, sau những cú sốc liên tiếp, tâm lý ông âm thầm thay đổi.
Có lẽ vì đã chứng kiến quá nhiều mưu mô tranh đoạt trên đường đời, câu ông cụ Văn hay nói nhất trong nhà là: “Gia hòa vạn sự hưng.” Ông chủ trương không nên vì chuyện nhỏ mà làm tổn thương hòa khí trong nhà.
Khi giữa Tống Vãn Huỳnh và Minh Vi xảy ra mâu thuẫn, ông cụ Văn thường đứng về phía Tống Vãn Huỳnh, luôn cho rằng cô còn nhỏ, chưa hiểu chuyện, hy vọng Minh Vi nhường nhịn cô nhiều hơn.
Còn giữa hai anh em Văn Việt và Văn Nghiên, ông cụ lại thiên vị Văn Việt – người được ông đích thân bồi dưỡng để kế nghiệp. Khi lớp vỏ hòa thuận bên ngoài bị lật tung, người từng đóng vai kẻ chịu thiệt không còn cam lòng nhẫn nhịn nữa thì gia đình này cũng không thể giữ được sự yên bình.
Trong thư phòng, ông cụ Văn giận dữ nhìn Văn Việt trước mặt:
“Chân mới lành, cánh đã cứng rồi à? Có ý kiến với ông? Được, hôm nay ông ngồi đây, con có ý kiến gì cứ nói ra hết đi!”
Văn Việt mỉm cười:

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play