Sau vài tháng làm việc vất vả, cuối cùng Tống Vãn Huỳnh cũng có thể nghỉ ngơi vài ngày thật sự.
“Mẹ, ông nội, dì Trần, con về rồi đây!” Vừa bước vào biệt thự, Tống Vãn Huỳnh đã cất tiếng gọi lớn.
Người đầu tiên đáp lại là dì Trần đang cho thiên nga ăn ở vườn sau: “Aiya, Vãn Huỳnh về rồi à! Mau để dì nhìn con một cái nào!”
Dì Trần còn chưa kịp rửa tay đã chạy đến trước mặt cô, hai tay nâng lấy khuôn mặt cô xem xét, càng nhìn hàng mày càng nhíu lại: “Sao trông gầy thế này? Dạo gần đây có phải không ăn uống đàng hoàng không?”
Tống Vãn Huỳnh ấm ức gật đầu: “Công việc bận quá, đến thời gian ăn cơm cũng không có.”
“Sao có thể bận đến mức không có thời gian ăn cơm được? Dì đã nói rồi mà, mỗi trưa dì nấu cơm xong bảo tài xế mang đến cho con, con lại không chịu. Thế là không được đâu, sau này phải nghe lời dì, để tài xế mang cơm đến tận nơi nhìn con ăn xong mới được về.”
“Không cần đâu, dạo này con toàn chạy theo ba, chưa chắc đã ở công ty. Nếu dì thương con thì hôm nay nấu cho con một bữa ngon thật ngon để bù lại đi.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT