Vì thân phận của Tống Vãn Huỳnh, Lâm Hồng dù bị sỉ nhục cũng không dám nói lời cay nghiệt, chỉ đành nhẫn nhịn, dù bị vả mặt cũng vẫn phải cười gượng gật đầu, “Đúng, đúng, đúng, tôi tuy là cổ đông của công ty nhưng nếu cô Tống muốn bàn chuyện thu mua thì vẫn nên nói chuyện trực tiếp với Hoan Sơ.”
“Nếu không còn chuyện gì, phiền bác về cho.”
Lâm Hồng cười cười, vốn chỉ là ký sinh ăn bám trong công ty do cha Lâm Hoan Sơ lập nên, chỉ cần có tiền là mặc kệ tất cả, huống hồ Lâm thị cuối cùng rơi vào tay ai ông ta chẳng quan tâm, miễn là tiền vào túi càng nhiều càng tốt.
Đợi Lâm Hồng đi rồi, Tống Vãn Huỳnh mới thả lỏng gương mặt đang căng cứng, “Chị ơi, chị không sao chứ? Ông ta không làm gì chị chứ?”
Lâm Hoan Sơ gượng cười: “Không sao, ông ta có thể làm gì tôi chứ.”
“Xin lỗi chị Hoan Sơ, để chị đợi lâu rồi. Lỗi tại tôi viết kế hoạch thu mua chậm quá, nhưng giờ thì ổn rồi, bên hội đồng quản trị đã thông qua hoàn toàn bản kế hoạch của tôi, giờ chị không cần lo công ty phá sản hay bị Vạn Thịnh mua nữa, đã có tôi đây!”
Thật lạ lùng, rõ ràng Tống Vãn Huỳnh trông như một tiểu thư nhà giàu chưa từng trải sự đời, vậy mà lời cô nói lại khiến Lâm Hoan Sơ cảm thấy vô cùng an tâm. Cô nhìn thẳng vào mắt Tống Vãn Huỳnh, nghiêm túc nói:
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT