Về chuyện này Văn Nghiên cam đoan chắc nịch: “Những năm gần đây tôi cũng từng xem qua không ít phương án thu mua, dở cỡ nào cũng từng thấy rồi, em thì tệ đến mức nào được chứ.”
“Cũng đúng.” Tống Vãn Huỳnh mở tài liệu kế hoạch thu mua trong máy tính, “Anh xem đi.”
Văn Nghiên ngồi trước máy tính chăm chú đọc từng dòng. Ban đầu thì vẫn ổn, dù sao anh cũng đã xem qua trong văn phòng của Tống Vãn Huỳnh, tâm lý đã có chuẩn bị nhưng càng đọc về sau, lông mày anh càng nhíu chặt. Đến khi đọc xong toàn bộ, anh quay sang nhìn cô.
Tống Vãn Huỳnh vội lấy tay bịt miệng anh lại, “Khoan đã! Anh không được nói gì hết, nhớ tôi đã dặn gì chưa? Phải nói chuyện đàng hoàng, dịu dàng, kiên nhẫn, thả lỏng lông mày xuống, không được mắng tôi!”
Văn Nghiên bị hành động của cô chọc cười, anh gỡ tay cô ra: “Tống Vãn Huỳnh, em chắc không phải do Tô Ngự cài đến làm nội gián đấy chứ?”
Tống Vãn Huỳnh lập tức mở miệng định phản bác.
Văn Nghiên chỉ vào nội dung trên màn hình, nghiêm túc nói: “Tập đoàn Lâm thị đúng là có rủi ro, việc em đánh giá định lượng các rủi ro đó không sai. Nhưng kế hoạch tái cấu trúc mà em đưa ra có rất nhiều lỗ hổng, rồi cả phần sản xuất với R&D nữa… Thôi, giải quyết xong chỗ này rồi hãy nói tiếp. Nhưng mà không phải em có Hứa Nam Kiều sao? Sao lại viết ra thành thế này?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play