Văn Nghiên nheo mắt: “Em nói câu nào cũng không quên tự khen mình một câu.”
Tống Vãn Huỳnh thản nhiên đáp: “Thì tôi chỉ nói thật thôi mà. Anh xem cô Tô kìa, nói thẳng với tôi là đang đợi anh chán ghét tôi rồi ly hôn, vậy mà tôi còn chẳng tức giận. Sau này anh cũng học cách rộng lượng chút được không? Chúng ta tuy là vợ chồng nhưng nước sông không phạm nước giếng, không nhất thiết phải sống như tu hành đâu, anh thấy sao?”
“Em đừng có mơ!”
“…”
“Tống Vãn Huỳnh, đừng tưởng tôi không biết em đang nghĩ gì. Tôi và Tô Mạn Hi trước đây chỉ từng tiếp xúc trong thời gian du học ở nước ngoài, cũng chỉ là bạn bè, bạn học bình thường. Em đừng có suy diễn lung tung.”
“Tôi chỉ mới nói có hai câu sao anh đã nổi nóng rồi? Được rồi, tôi không nói nữa, thế được chưa? Nhưng mà người ta là con gái, lại si tình với anh như vậy, anh cũng không định nói gì sao?” – Tống Vãn Huỳnh cố tình cao giọng giả vờ làm nũng: “Anh Văn~”
Văn Nghiên cảm thấy mình thật dư thừa khi bước tới đây, định quay người bỏ đi.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT