Vừa mới bước vào sảnh tiệc, một người phụ nữ mặc váy dài màu trắng trông khá lớn tuổi liền duyên dáng bước tới vui vẻ ôm lấy Văn Nghiên.
“Văn Nghiên tới rồi à, lâu quá không gặp, càng ngày càng đẹp trai ra đấy. Mẹ cháu sao không đến?”
Trên mặt Văn Nghiên mang theo nét cười nhàn nhạt: “Gần đây sức khỏe ông nội không được tốt, mẹ cháu phải ở nhà chăm ông không thể đến được. Mẹ cháu có dặn cháu thay mặt gửi lời xin lỗi đến bác.”
“Thì ra là vậy, ông Văn lớn tuổi rồi, đúng là cần phải giữ gìn sức khỏe. Sau này có thời gian bác sẽ đến thăm ông ấy.”
“Cảm ơn bác.”
Phu nhân nhà họ Chung quay sang nhìn Tống Vãn Huỳnh bên cạnh Văn Nghiên: “Vãn Huỳnh, còn nhớ bác không? Hồi nhỏ bác từng bế cháu đấy, chớp mắt đã lớn thế này rồi, càng ngày càng xinh đẹp. Đứng cạnh Văn Nghiên nhìn rất đẹp đôi.”
Câu mở đầu quen thuộc quá đỗi… Tống Vãn Huỳnh mỉm cười: “Bác Chung khen quá rồi, sao cháu có thể quên bác được ạ. Trước khi đến mẹ còn căn dặn cháu phải trò chuyện với bác thật nhiều, nói hồi nhỏ bác thương cháu lắm.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play