Văn Nghiên im lặng.
“Chuyện này chẳng phải em đã phái người đi điều tra rồi sao? Một thời gian ngắn không thể tìm ra gì đâu, đến đi, anh đợi em ở sân sau.”
Nhìn bóng lưng Văn Việt rời đi, Văn Nghiên suy nghĩ trong vòng ba giây rồi xuống lầu.
Sân cỏ phía sau vườn được công nhân của gia đình chăm sóc và bảo dưỡng vô cùng bằng phẳng và xanh mướt.
Văn Việt nhìn về một góc trong sân, “Còn nhớ không? Khi em bảy tuổi, ước nguyện sinh nhật của em là muốn có một con chó con nhưng ba lại bị dị ứng với lông động vật, em buồn cả một thời gian dài không chịu nói chuyện với ba, cuối cùng ba vẫn thỏa mãn ước nguyện sinh nhật của em mang về một chú cún Golden, ngay ở góc đó, ba tự tay làm một cái chuồng cho cún, em rất thích chú cún Golden đó, mỗi ngày sau khi tan học về là phải chơi với nó đến tối, có mấy lần sau khi cả nhà ngủ em lén chạy xuống nằm chung trong chuồng với cún rồi bị sốt mấy ngày liền.”
“Vậy sao? Em không nhớ nữa.”
“Lâu rồi nên em quên cũng không có gì lạ, sau này mẹ đã dọa em không được ngủ trong chuồng của chú cún nữa, nếu không sẽ đem cún đi thế là em lén mang cún lên phòng nhưng lại khiến ba bị dị ứng suýt nữa thì ngạt thở, em bị dọa sợ nên sau đó em đã chủ động yêu cầu mẹ đem chú cún đi.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play