Tống Vãn Huỳnh chuẩn bị bảy món quà cho gia đình, đã gửi đi bốn món, chỉ còn lại món quà cho bố và chị Minh Vi chưa nhận, còn lại là món quà đặc biệt dành cho anh cả.
Cô suy nghĩ một chút rồi đưa món quà cho Văn phu nhân, "Mẹ, con sắp trễ giờ làm rồi, phiền mẹ giúp con giao món quà này cho anh cả, con không lên nữa đâu."
"Chỉ đưa một món quà mà cũng làm con trễ giờ sao?" Văn phu nhân trả lại món quà cho cô, "Con tự tay đưa cho thằng bé không tốt hơn sao?"
Tống Vãn Huỳnh cười nhẹ, "Con không phải là sắp trễ giờ làm rồi sao."
"Đưa lên rồi xuống không mất nhiều thời gian đâu, sao mẹ cảm thấy con sợ Văn Việt vậy? Thằng bé có ăn thịt ai đâu, sợ gì chứ? Đi đi."
Dưới sự "thúc giục" của Văn phu nhân, Tống Vãn Huỳnh cầm món quà dành cho Văn Việt đi lên lầu.
Thực ra cô không phải sợ Văn Việt, chỉ là mỗi lần đối mặt với anh, cô luôn cảm thấy ngột ngạt và không an tâm như thể anh có thể nhìn thấu tất cả, điều đó khiến cô rất khó chịu.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT