“Thật ra cũng không hoàn toàn là công lao của con, miếng đất dưới công ty chúng ta là nơi ở cũ của Scarlett lúc nhỏ, chính Văn Nghiên đã nói cho con biết chuyện này.”
“Thằng bé nói với con sao?” Tống Chính Huy đặt tài liệu xuống, “Sao gần đây ba thấy Văn Nghiên đối xử với con khá tốt, trước kia khi con gây ra chuyện ầm ĩ như thế, thằng bé chẳng có chút thiện cảm nào với con cả.”
Tống Chính Huy lại nhắc đến chuyện cô giả mang thai để lừa gạt hôn nhân trước đây, Tống Vãn Huỳnh nghĩ đến chuyện này là lại cảm thấy khó chịu, “Chuyện đã qua rồi ba đừng nhắc lại nữa, coi như con ngày xưa còn trẻ và không hiểu chuyện đi.”
“Được rồi, không nhắc thì không nhắc, nhưng mà Văn Nghiên đã giúp con rồi, ít nhất con cũng phải cảm ơn thằng bé một chút chứ?”
“Con vẫn chưa nghĩ ra cách cảm ơn anh ấy, anh ấy có thiếu gì đâu… Ba, ba cũng là đàn ông, ba nghĩ con nên cảm ơn anh ấy thế nào?”
“Cảm ơn thế nào sao?” Tống Chính Huy sờ cằm, suy nghĩ một chút rồi nói: “Con thật sự làm khó ba rồi, nếu là ba thì chỉ cần là quà con tặng ba đều thích, nhưng còn Văn Nghiên thì lại không dễ nói.”
Tống Vãn Huỳnh cũng hơi đau đầu.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play