“Được rồi, nghe con.”
Dưới lầu, bàn ăn đã được dọn sẵn, Văn phu nhân thấy Tống Vãn Huỳnh đỡ Văn lão tiên sinh xuống thì vội vàng bước ra đón.
Tối qua quá muộn, khi Văn lão tiên sinh và Văn Việt trở về cũng không gọi bà dậy, đến bây giờ nhìn thấy mới phát hiện ra, chỉ trong mấy ngày mà tóc của ông đã bạc gần hết.
“Ba…”
“Được rồi, ăn cơm đi đã.”
Văn phu nhân nhíu mày, khuôn mặt đầy lo lắng.
Tống Vãn Huỳnh thì thầm bên tai bà: “Mẹ đừng lo lắng, ông nội nói rồi, chỉ là tối qua ông không nghỉ ngơi đủ thôi, ông cũng hứa với con là sau này sẽ nghỉ ngơi đầy đủ rồi.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play