Tài khoản chính thức của Khánh Đại trên các nền tảng mạng xã hội đều trực thuộc Bộ Tuyên truyền của trường, do sinh viên tự vận hành.
Mà sinh viên thì là đối tượng dễ bị lay động nhất. Giống như khi xưa với tên Lưu Đông Húc kia, chỉ cần hứa hẹn cho chút lợi ích, giá cả đủ hấp dẫn, thậm chí chỉ tạo những mối quan hệ hữu ích, thì sai khiến họ làm vài việc thật sự không hề khó.
Huống chi lần này chỉ là một tấm ảnh minh họa trong một bài viết, sinh viên biên tập phụ trách tài khoản chẳng suy nghĩ nhiều đã đồng ý ngay. Hôm đó ảnh do nhiếp ảnh gia chụp, để cho Phong Gia Nguyệt tự do chọn lựa trong số đó.
Lúc đầu Phong Gia Nguyệt còn lo không biết nhiếp ảnh gia có chụp được ảnh của Phong Yểu không. Nhưng chỉ sau khi lướt qua một vòng, cô ta phát hiện ảnh chụp Phong Yểu lại chẳng ít chút nào.
Chỉ sau một thoáng nghi hoặc, Phong Gia Nguyệt đã chợt tỉnh ngộ, con người vốn là loài sinh vật nông cạn, đặc biệt là đám nhiếp ảnh gia. Con nhỏ đê tiện đó có gương mặt hồ ly câu hồn, ngay cả Tông Diễn cũng bị mê hoặc, thì ống kính nhiếp ảnh hướng nhiều về phía nó cũng là chuyện quá đỗi bình thường.
Điều mà Phong Gia Nguyệt hối hận nhất, chính là việc trước đây cô ta đã quá nhân từ mềm lòng. Nếu biết sẽ có ngày hôm nay, khi đó cô ta nên xúi giục Trâu Mỹ Đình mạnh tay hơn nữa, ít nhất phải hủy hoại gương mặt hồ ly ấy, xem thử nó còn dám dùng gì để dụ dỗ Tông Diễn!
Nhưng giờ sự việc đã đến nước này, có hối cũng vô ích. May mà hiện tại cô ta vẫn còn nắm trong tay điểm yếu lớn nhất của Phong Yểu, cô ta không tin với tính cách của Tông Diễn, anh có thể chịu đựng được cái thứ đê tiện kia lén lút qua lại mập mờ với anh họ mình.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT