Người đàn ông cao ráo chân dài ngồi trên sofa, ánh mắt cụp xuống, hàng mi đen dày phủ xuống tạo thành một mảng bóng, vô cớ toát ra vẻ đáng thương.
... Đáng thương cái gì mà đáng thương.
Cô, một người bình thường suốt ngày làm lụng như trâu ngựa, mà lại thấy xót cho Tông thiếu gia, thì cũng khác gì fan xót thần tượng, tá điền xót địa chủ, dân làm thuê xót nhà tư bản?
“Anh có thể ở khách sạn.” Phong Yểu tốt bụng nhắc nhở Tông Diễn, rằng vẫn còn lựa chọn đó.
Tông Diễn ngẩng mắt lên, đôi mắt đen nhánh như mực nhìn thẳng vào cô: “Em muốn tôi một mình ở khách sạn sao?”
Lúc đó Phong Yểu vừa nằm xuống giường lại phải bò dậy, ra ngoài mà không bật đèn trần phòng khách, chỉ mở dải đèn viền quanh.
Ánh đèn mang sắc vàng ấm áp, nhẹ nhàng như tấm màn lụa, khiến đường nét khuôn mặt của người đàn ông dịu đi, mang theo một vẻ mong manh dễ vỡ.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT