Chỉ vài câu nói ngắn ngủi thôi, nhưng thông tin chứa đựng trong đó lại khiến Phong Yểu nghe mà không nói nên lời, cảm giác nghẹn ngào không thể diễn tả.
Thai nhi phát triển trong tử * người mẹ cho đến khi trưởng thành, "trái chín sẽ tự rụng" – đó là quy luật tự nhiên. Người có chút kiến thức đều biết, trẻ sinh non chưa sẵn sàng rời khỏi cơ thể mẹ, nếu sinh ra đột ngột sẽ phải đối mặt với nhiều rủi ro hơn, thậm chí khả năng tử vong cũng cao hơn so với trẻ sinh đủ tháng.
Huống hồ đây không phải là một ca sinh non do tai nạn ngoài ý muốn, mà là một quyết định chủ động.
Nói cách khác, Mạnh Tử Di đã có một sự lựa chọn rõ ràng giữa đứa con gái đang mắc bệnh và thai nhi trong bụng.
Phong Yểu không có ý chỉ trích bà ấy, cô tự thấy mình không có đủ tư cách hay lập trường để phán xét một người mẹ. Một bên là cô con gái đã nuôi dưỡng bao năm, biết chạy nhảy, biết gọi “mẹ”. Một bên chỉ là một bào thai chưa hoàn thiện, cán cân nghiêng về phía nào, kết quả là điều có thể đoán trước.
Huống chi đứa bé trong bụng vốn dĩ được tạo ra có mục đích, để lấy máu cuống rốn cứu chị gái.
“Cô đừng hiểu lầm, đại tiểu thư không phải không thương thiếu gia đâu.” Thím Chu nhấn mạnh bằng giọng chắc nịch: “Đặc biệt là lúc thiếu gia còn nhỏ, thể chất yếu ớt bệnh tật liên miên, người luôn cảm thấy có lỗi với con trai. Anh chị của thiếu gia cũng rất cưng chiều em trai, có gì ngon là nhớ đến em trai đầu tiên.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT