Tông Diễn có gương mặt đẹp đầy góc cạnh, mày kiếm sắc lẹm, sống mũi cao thẳng, đường viền hàm rõ nét. Khi đôi môi mím chặt, ánh mắt lạnh lùng nhìn người khác, khí thế bức người toát ra tự nhiên, chẳng cần phải cố tạo.
Nụ cười trên mặt Lâm Như Hủ khựng lại, lúc này mới sực nhớ ra, anh ghét nhất là kiểu tự làm theo ý mình.
Cái trán đang nóng hừng hực rốt cuộc cũng tỉnh táo lại đôi chút, nhưng trong lòng vẫn không cam tâm: “Em chỉ là... em chỉ là lo cho anh thôi mà... Ở Anh một mình buồn lắm.”
Cô ta bĩu môi, mắt đỏ hoe, “Em nhớ ba, nhớ dì Chu, nhớ anh nữa, hu hu…”
Vừa nói nước mắt vừa rơi như chuỗi ngọc bị đứt, lăn dài không ngừng.
Phong Yểu khoanh tay tựa vào cột hành lang, nhìn mà phải thở dài.
Không phải cô thiếu đồng cảm, mà là từ góc độ của cô, ban nãy rõ ràng thấy cô gái kia tự nhéo mạnh vào đùi mình một cái, lực không nhẹ chút nào.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play