• Tên hán: 他的暗卫
• Số chương: 165
• Thể loại: cung đình hầu tước - chung tình - thiên chi kiêu tử - sảng văn - trưởng thành
• Tác giả: 女王不在家
• Người dịch: 蜜语星河 - Mật Ngữ Tinh Hà
• Nguồn: Tấn giang
• Tình trạng: Full
❌Truyện được dịch chưa có sự cho phép của tác giả, mong các bạn không đem đi nơi khác hay chuyển ver.
Nhân vật chính: Thanh Cát x Ninh Vương
Văn án
Nàng là ám vệ, biệt hiệu Tam Thập Thất, sau đó được Ninh Vương ban tên là Thanh Cát.
Hôm đó nàng suýt mất mạng, trên đường đến trang viên dưỡng thương thì bị người ta tìm đến, nói rằng nàng giống hệt tiểu thư nhà họ, tiểu thư bị bệnh nặng, nhờ nàng thành thân thay, lừa gạt phu tế, thời hạn năm tháng.
Người đó đưa cho nàng ngân phiếu, một số tiền rất lớn.
Thanh Cát tham tiền nên đã nhận lời.
Nhưng nàng không ngờ rằng, vị hôn phu của thiên kim kia lại chính là chủ nhân của nàng - Ninh Vương điện hạ…
May mắn thay, khuôn mặt của ám vệ chỉ có trời đất và các chủ biết, Ninh Vương không biết.
Nàng may mắn lừa được Ninh Vương, cẩn thận đóng vai vương phi.
Ninh Vương sinh ra đã tuấn tú tuyệt trần, nhưng tính tình tàn bạo.
Một ngày nọ, vì truy tra phản đồ, Ninh Vương nghiêm khắc thẩm vấn các tử sĩ ám vệ trong phủ, có một ám vệ vì chuyện nhỏ nhặt bị phạt, đánh một trăm roi, máu chảy đầy đất, Ninh Vương không để ý.
Hoàng thượng ban hôn, Ninh Vương nghênh hôn đích nữ của Hạ Hầu thị ở Cám Lương.
Vương phi uyển chuyển dịu dàng, tính tình ngây thơ, Ninh Vương từ thờ ơ, đề phòng, đến động lòng.
Mang thai mười tháng sinh hạ hoàng nhi, vương phi về nương gia thăm người thân, khi trở về, Ninh Vương lại siết cổ đối phương tra hỏi: “Vương phi của cô đâu?”
Dù khuôn mặt giống nhau, nhưng đây không phải là nàng.
Lúc này hắn mới biết, vị vương phi từng ân ái với hắn lại là đồ giả do Hạ Hầu thị tìm đến, chỉ vì tiền mà thôi!
Ninh Vương nổi giận, máu chảy thành sông.
Sau đó hắn đào đất ba thước, tìm kiếm nữ tử đó, nhưng trời đất mênh mông, hắn khổ công tìm mà không được.
Ba năm trời, Ninh Vương từ giận dữ phẫn nộ ban đầu, đến trầm mặc khổ sở sau này, rồi cuối cùng là trầm lặng cô độc.
Cuối cùng vào một ngày, dưới ánh trăng lờ mờ, hắn khẽ cụp mắt, nhìn chiếc lá ngô đồng khô rơi xuống dưới chân, che khuất bóng dáng kéo dài của ám vệ phía sau.
Hắn khẽ nói, là nàng phải không?
Nàng hẳn là cực kỳ hận hắn, mới có thể ở bên cạnh ba năm, lặng lẽ nhìn hắn khổ sở tìm kiếm.
Tóm tắt: Khổ sở tìm ba năm, người đó lại ở ngay sau lưng
Chủ đề: Làm người phải có tự trọng tự ái.