Thời Duyệt mặt không biểu cảm nhẹ nhàng đẩy mặt anh ra: “Cảm ơn, tuy rằng em một chút cũng không muốn thắng.”
Lời này khiến Phó Du bật cười, ngay sau đó ý thức được Thời ba còn ở trước mặt họ, vì thế lại cố nén ý cười.
Đứng thẳng người che giấu vẻ lúng túng khẽ hắng giọng, rồi ngẩng đầu nhìn về phía Thời ba. Không ngờ khi đối diện với mắt Thời ba, không chỉ không phải ánh mắt dò xét hoài nghi, mà ngược lại còn tràn ngập vui mừng và ý cười.
Thời ba rất vui mừng vì con trai mình trong giới giải trí đã tìm được người bạn tốt thật sự có thể không hề cố kỵ vui đùa thoải mái. Ông vốn nghĩ rằng, con trai ở cái nơi danh lợi như vậy khó mà có được tình bạn chân thành. Cho dù có, e rằng cũng chỉ là vui chơi bề ngoài, sau lưng đâm sau lưng. Lúc trước vợ ông chẳng phải đã gặp phải loại người này, vì thế còn buồn bã một trận.
Nhưng Phó Du hiển nhiên không phải là người như vậy. Thời ba sống ngần ấy năm, vẫn rất tin vào khả năng nhìn người của mình. Ngay từ lúc mới gặp ở cổng lớn, ông đã cố ý lặng lẽ quan sát mấy vị khách quý này. Trong đó người khiến ông chú ý nhất chính là Phó Du.
Nhìn Phó Du là biết người này rất có chủ kiến, ngoại trừ đối mặt với Thời Duyệt và cậu em họ Phạm Tinh Dương, với những người khác anh ta đều tỏ ra ấm áp bề ngoài nhưng trong mắt lại đầy vẻ lạnh nhạt. Người như vậy không dễ dàng để người khác vào mắt, đặt ở trong lòng. Nhưng nếu có ai lọt vào mắt anh ta, vậy thì anh ta cũng sẽ hết lòng hết dạ tốt với người đó.
Rất hiển nhiên, con trai ông chính là người lọt vào mắt anh ta. Thời ba thập phần yên tâm, con trai mình có thể kết bạn với người như vậy, đó là chuyện tốt.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play