Ánh đèn trắng trong phòng họp dã chiến của căn cứ chiếu xuống những gương mặt nghiêm trọng. Bạch Linh khoanh tay tựa vào tường, ánh mắt lo lắng. Nam Bác ngồi cạnh Lâm Nhất Nam, giữa bàn là hồ sơ y tế tạm thời cùng báo cáo từ đội quân y.
Phó Chi Huy khoác áo lính, tay chống bàn, ánh mắt tối sầm lại khi nhìn thấy dòng chữ in đậm:
“Đề nghị chuyển bệnh nhân Tĩnh Tuyền đến trung tâm nghiên cứu sinh học – Phân khu A9.”
“Vớ vẩn.” Anh gằn giọng, giận đến mức gần như muốn xé toạc tờ giấy. “Cô ấy không phải chuột bạch. Đừng hòng mang em tôi đi chỉ vì họ phát hiện kháng thể virus trong máu nó.”
Nam Bác nhíu mày, nhẹ giọng: “Chúng ta đều hiểu… với bên trên, đây là bước ngoặt. Một cơ thể mang kháng thể tự nhiên — không biến đổi, không có dấu hiệu lây nhiễm. Họ sẽ không bỏ qua cơ hội này.”
Bạch Linh siết chặt nắm tay, giọng khàn khàn:
“Bọn họ muốn nghiên cứu là một chuyện… Nhưng người đó là bạn thân của em. Là người suýt nữa chết để đưa dữ liệu tổ chức Kha Lân về. Giờ vừa tỉnh lại đã muốn mang đi cắt xẻ sao?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play