Lãnh Tố Tâm cố gắng giữ vẻ bình tĩnh, cười nhạt: "Hoài Ân ca ca, e là huynh nhìn nhầm rồi. Đám bà tử ở đây ta đều chọn những kẻ thô kệch, nhìn bề ngoài có chút giống nam nhân mà thôi."
Tống Hoài Ân dù vẫn còn nghi ngờ, nhưng lời của Lãnh Tố Tâm, hắn trước nay luôn tin tưởng vô điều kiện.
Lãnh Tố Tâm đề nghị tự mình đưa ta trở về, để mấy nam nhân kia đợi bên ngoài.
Vào đến am đường, nàng ta bảo tất cả lui xuống, rồi hung hăng bóp chặt cằm ta, gương mặt kề sát đến mức gần như chạm vào nhau.
"Ngươi muốn cầu cứu phải không? Đừng hòng! Ngươi tưởng bọn họ không biết ngươi đang chịu khổ? Căn bản chẳng ai quan tâm đến ngươi hết!"
Ta khẽ cong môi, đưa tay chạm vào môi Lãnh Tố Tâm. Lập tức, sắc môi nàng ta chuyển sang tím đen.
Ta căn bản không phải cầu cứu đám nam nhân kia, mà là muốn chọc giận Lãnh Tố Tâm.
Trước đó, ta đã bôi sẵn dịch của trùng độc lên tay, vừa rồi lại vô tình quệt qua ống tay áo của Lãnh Thanh Dương, dính thêm phấn hoa trúc đào. Hai thứ này kết hợp lại, chạm vào liền mất mạng.
Còn An Hồn Đan trong cơ thể ta, vừa hay có thể trung hòa độc tố.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT