Hai người họ nói từ lịch sử Kiếm Đế cung đến sự phát triển của Thanh vực, lại tán gẫu chuyện thú vị lịch luyện ở bên ngoài.
Hai người họ giống như bạn bè tri kỷ, chỉ hận gặp nhau muộn, có những lời nói mãi không xong.
Một giờ sau, bỗng nhiên Tử Hằng hỏi: “Đúng rồi, Lục huynh, tại sao sau khi ta trở về, người của Thanh vực đều nói ngươi là hỗn thế đại ma vương, còn nói ngươi vô sỉ, thích ra tay ngầm.”
Tử Hằng cảm thấy đánh giá của người ngoài đối với Lục Trần hoàn toàn không giống với sau khi hắn gặp.
Lục Trần liếc mắt nhìn Tử Hằng, nói: “Đại ca, ngươi cảm thấy ta là người như vậy sao.”
“Không phải, đương nhiên là không!” Tử Hằng lắc đầu, nhanh chóng phủ quyết, nói: “Ta chưa từng thấy ngươi của trước đây, cho rằng ngươi ngạo mạn, tự mãn, không dễ sống chúng, nhưng sau một giờ nói chuyện với ngươi, ta phát hiện ngươi rất quang minh lỗi lạc, ý chí rộng rãi, trên người còn có tính tình cương trực, là chính nhân quân tử.”
“Hây…”
Bỗng nhiên Lục Trần thở dài, ngẩng đầu nhìn lên bầu trời, thể hiện ra dáng vẻ đau lòng.
“Sao vậy, Lục Huynh?” Tử Hằng nhìn thấy vẻ mặt bi thương của Lục Trần, vội vàng hỏi.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT