Xem ra Lục Trần thật sự xem hắn là đại ca.
Nếu không, sao có thể lấy ra rượu ngon quý giá như vậy.
Lục Trần rót cho mỗi người một chén, một chén trong số đó được rót nhiều gấp đôi, nói: “Men rượu này quá lớn, cho nên uống một chút là được, đại ca đừng cho rằng ta keo kiệt.”
“Không đâu, không đâu!” Tử Hằng vội vàng lắc đầu nói.
“Hoàng trưởng lão đã là Hoàng cảnh, có sức kháng cự với men rượu nên uống nhiều chút.” Lục Trần đưa chén Tiên Nhân túy đó cho Hoàng Niên.
“Đa tạ Kiếm tử!”
Hoàng Niên nhận rượu, chần chờ bưng trong tay, không dám uống.
Nhìn bề ngoài, Lục Trần làm việc không chút sơ hở, không nhìn ra có tâm khác, hơn nữa ngửi mùi rượu nồng đậm này rất có thể là Tiên Nhân túy.
Nhưng hắn vẫn sợ Lục Trần bỏ thuốc ở trong rượu.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT