Edit Ngọc Trúc
Gió đêm nhẹ nhàng phả qua, mang theo hơi lạnh thanh mát vén lên những lọn tóc, lướt qua thái dương, cuốn lấy vành tai rồi len lỏi vào căn phòng vốn không còn giữ được hơi ấm.
Trong phòng chỉ còn lại một ngọn đèn nhỏ dưới sàn, tỏa ra ánh sáng ấm áp dịu nhẹ.
Bản năng cảnh giác khiến con người khó có thể dễ dàng mệt mỏi trong một môi trường xa lạ. Dù đây là nơi do Ninh Văn Bân sắp xếp, thần kinh của Ninh Ngọc vẫn giữ nguyên thói quen nhiều năm nay.
Cậu vẫn ngồi cùng Lý Hào trên sofa, nhưng bầu không khí trong phòng giờ đây đã nhẹ nhõm hơn rất nhiều so với lúc trước.
“Hai ta làm cộng sự lâu như vậy, mà tôi chưa từng nghe anh kể về quá khứ của mình.” Nhìn thấy trạng thái của đối phương đã khá hơn nhiều, tâm trạng Ninh Ngọc cũng vô thức tốt lên, “Cất giấu kỹ như thế, không coi tôi là huynh đệ sao?”
Lý Hào đã sớm nhìn thấu ý đồ ẩn trong câu nói của cậu, thản nhiên đáp: “Cậu cứ hỏi đi.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT