Một nhóm thanh niên như họ, có sơn hào hải vị nào chưa từng nếm qua, làm sao lại hứng thú với những món ăn thế này? Phẩm vị của Văn Vũ Hàng từ khi nào đã trở nên kém đến mức này? Hơn nữa, cũng đâu có nghe tin nhà họ Văn phá sản đâu.
Giữa những ánh mắt khó hiểu xen lẫn sự giễu cợt, Văn Vũ Hàng bình tĩnh mở hộp thức ăn ra, vừa làm vừa nói: “Tôi mua thịt viên và cua hấp cam. Mọi người không biết cua hấp cam này khó giành thế nào đâu, tôi còn không dám chen ngang. Trong hàng xếp trước tôi có không ít phu nhân của đối tác mẹ tôi, gặp ai cũng phải chào hỏi.”
Vừa nói, anh vừa chia từng con cua hấp cam ra cho mọi người.
Thiệu Văn nhận lấy phần của mình, nhíu mày khó hiểu: “Tôi không ăn đồ của quán nhỏ đâu, mà... sao cậu lại đưa tôi một quả cam?”
“Cậu không biết gì rồi. Đây là cua hấp cam – món ăn nổi tiếng đấy.”
Thiệu Văn hừ một tiếng: “Tôi từng ăn cua hấp cam rồi, nhưng là món chính của nhà hàng Cua. Loại tôi ăn nắp đã được bóc ra sẵn, đâu có trông như một quả cam nguyên vẹn thế này? Tôi thấy cậu bị bà chủ lừa rồi, người ta bán cho cậu một quả cam thật chứ cua cái gì!”
Văn Vũ Hàng cười: “Tôi cũng không rõ nữa, đây là lần đầu tôi thấy món này ở Bạch Ký. Trên thực đơn ghi là cua hấp cam, chắc không sai đâu.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play