Khi đến tiệm cơm, Lưu Sơn nhận ra nhân lực ở đây khá ít, đến cả Kỷ Tử Hoài cũng phải ra tay giúp đỡ để chuyển hết số cua vào sân sau.
Dù mùa thu sắp qua đi, nhưng nắng cuối thu vẫn khá gay gắt. Nhiệt độ ở Hải Thị vẫn còn cao, không khí có phần oi bức.
Sau khi khuân vác xong, Lưu Sơn đã đổ đầy mồ hôi, lưng áo ướt đẫm.
Thấy vậy, Bạch Nhất Nặc từ trong bếp lấy ra hai phần cua hấp cam, đưa cho Kỷ Tử Hoài và Lưu Sơn kèm theo hai chiếc muỗng: “Hai người vất vả rồi, ra nhiều mồ hôi thế này cần bổ sung muối. Nếm thử cua hấp cam đi.”
Lưu Sơn nhìn món cua hấp cam trước mặt, cảm giác đầu tiên chính là… đúng như ông nghĩ, đây hẳn là một món ăn được cô gái nhỏ này tự chế biến.
Phần cua được trình bày rất tinh tế, hoàn toàn không còn giữ hình dáng ban đầu. Viền vỏ cam khắc hoa văn cầu kỳ, còn phần nhân bên trong mềm mại như pha lê, trông vô cùng lạ mắt.
Lưu Sơn vốn thích hương vị cua cay truyền thống, nên khi nhìn món ăn này, ông thầm nghĩ: Thịt cua trong quả cam ư? Liệu có ngon không đây?
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT