Tiệm cơm Bạch Ký mở cửa từ 12 giờ trưa đến 8 giờ tối. Nếu phải mất hai tiếng để đến nơi thì quãng đường này quả thực khá xa. Nếu 8 giờ tiệm đóng cửa, thì mãi đến 10 giờ Kỷ Tử Hoài mới có thể về đến nhà.
Dù Bạch Nhất Nặc rất muốn đồng ý để Kỷ Tử Hoài làm không công, nhưng cô cũng không nỡ để anh ấy vất vả quá mức:
"Anh có thể ở lại nhà tôi, sân sau có nhiều phòng khách trống."
Cô dẫn Kỷ Tử Hoài ra sân sau.
Khoảng sân rộng rãi, đi qua một đoạn đường là đến khu phòng ở. Tuy nhiên, chỗ này không phải là một căn trọ riêng biệt mà là một dãy gồm sáu phòng giống hệt nhau, trông không khác gì một khách sạn thu nhỏ.
Chính vì điều này mà Bạch Nhất Nặc mới đề nghị anh ấy ở lại. Nếu nơi đây chỉ có một phòng trọ đơn lẻ, thì việc ở chung sẽ bất tiện, nhưng những căn phòng này tuy nhỏ nhưng được trang bị đầy đủ tiện nghi, có không gian riêng biệt, không làm ảnh hưởng đến ai.
Trước đây, tiệm cơm Bạch Ký vốn là một khách sạn, chủ cũ kinh doanh thua lỗ nên phải vội vàng sang nhượng, giá bán còn thấp hơn nhiều so với nhà trong khu vực. Nhờ vậy, cha mẹ Bạch Nhất Nặc mới mua lại rồi cải tạo thành tiệm cơm như bây giờ.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play